Tới Cục Cảnh Sát, Chung Noãn Noãn đã bị mang đi phòng thẩm vấn, đồng thời cũng bị tịch thu tất cả đồ vật trên người.
Mà hai tên cảnh sát mang cô đi kia thì phụ trách ghi lời khai.
"Nói đi, vì sao cô lại cho người trước dâm sau gϊếŧ Âu Minh Tịch?"
* * *
"Âu Minh Tịch cùng cô đến tột cùng có thù oán gì mà cô lại đối đãi cô ta như vậy?"
* * *
"Cô cho rằng cô không nói lời nào liền không có chuyện gì sao? Chuyện này người bị hại tự mình chỉ chứng, cho dù cô không nói cũng không xong."
* * *
"Người của chúng tôi đã đi hiện trường vụ án sưu tập chứng cứ, cho dù cô không nói cái gì, chúng tôi cũng có thể phán định tội danh cho cô."
* * *
"Phanh!" Cảnh sát nhân dân phẫn nộ đập bàn, "Chung Noãn Noãn, mời cô phối hợp cảnh sát nhân dân phá án! Nếu là cô không nói cái gì, chờ lát nữa chúng tôi liền đem tội gϊếŧ người định ở trên người cô!"
Chung Noãn Noãn ném cho bọn họ một cái ánh mắt ngu ngốc.
Cảnh sát: "..."
Tóm lại, mặc kệ hỏi như thế nào, Chung Noãn Noãn đều là không nói một chữ, hoàn toàn không để ý bọn họ. Làm cho hai tên vừa mới tiến cục cảnh sát vô cùng buồn bực.
Cảnh sát phá án nước miếng đều nói khô, cũng không thấy Chung Noãn Noãn phóng cái rắm ra tới, tức giận đến cười lạnh nói: "Được được được, cô có thể. Không nói lời nào là tự do của cô, chẳng qua tôi ngược lại muốn nhìn chờ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424870/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.