Quả nhiên là thần tượng, cho dù là đi ra ngoài chạy bộ đều sẽ mang trang bị gϊếŧ người cướp của. Ngưu!
Xe chạy không đến mười lăm phút liền tới địa bàn của bang Thanh Long.
Đây là một địa phương phong thủy tốt, bốn phía có núi vây quanh, dưới chân núi còn có hồ nước.
Rốt cuộc nếu là chẳng may gặp bất trắc, ít nhất người bên trong có thể chạy trốn bằng đường núi cùng đường thủy.
"Đại trưởng lão liền ở bên trong này?"
Lôi Bằng: "..."
"Ngài.. Ngài không phải làm tôi mang ngài tới bang Thanh Long sao?" Tại sao lại muốn gặp đại trưởng lão? Mẹ nó! Nữ ma đầu này sẽ không bởi vì anh mang lầm đường liền muốn gϊếŧ anh đi?
Chung Noãn Noãn vô ngữ: "Đại trưởng lão không ở bang Thanh Long?"
"Bang chủ hiện tại của bang Thanh Long là con trai của bang chủ trước, đại trưởng lão vẫn luôn muốn ngồi lên vị trí bang chủ, cho nên quan hệ với bang chủ hiện tại cũng không tốt, cho nên rất ít ở trong bang phái."
Buồn bực nha!
"Tính, đi vào trước nhìn xem."
Dương Nghị kéo Lôi Bằng xuống xe đi theo phía sau Chung Noãn Noãn.
"Đường chủ Lôi? Anh làm sao vậy? Tại sao lại bị thương đến chỗ đó? Không có việc gì đi?"
Người trông giữ nhìn đến Lôi Bằng, quan tâm dò hỏi. Rốt cuộc Lôi Bằng vừa mới mang không ít tiền tài cho trưởng lão của bọn họ.
Lôi Bằng nhìn thấy người tới, ánh mắt sáng lên: "Anh ở chỗ này, vậy có phải đại trưởng lão cũng ở chỗ này hay không."
"Đúng vậy." Người nọ vẻ mặt khoe khoang: "Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424852/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.