Vừa nói như vậy, Chung Thiên Thiên liền khóc lợi hại hơn.
"Anh Minh Triết, anh.. Có phải anh trách em hay không? Em không biết em đắc tội với ai, em thật sự không biết. Ô ô ô.. Có phải là chú Cố lầm hay không, hoặc là chú Cố không thích em, cho nên mới cố ý nói như vậy?"
Ở trong lòng Cố Minh Triết đã mắng Chung Thiên Thiên một vạn lần.
Nói thật, lúc này mới tiếp xúc hai ba ngày, chút tình cảm với Chung Thiên Thiên bởi vì thân phận mang tới, giờ phút này cũng đã toàn bộ tan thành mây khói.
Nếu không phải bởi vì làm kiểm tra DNA hai lần, anh thật đúng là nghi ngờ chính mình tìm lầm người.
Công chúa nhà họ Nam Cung sao có thể sinh ra một đứa con gái muốn diện mạo không diện mạo, muốn dáng người không dáng người như vậy, đừng nói mạch não kỳ lạ, Chung Thiên Thiên này có thể nói là ngay cả dung lượng não đều không đủ!
Chẳng lẽ nói năm đó lúc Nam Cung Ngọc gặp chặn gϊếŧ bị đụng vào bụng, dẫn tới đồ vật dơ bên trong ruột nghịch lưu, cho nên đầu Chung Thiên Thiên mới toàn bộ đều là phân sao?
Mẹ nó, người phụ nữ này sẽ không có chút tự mình hiểu lấy sao? Một thiếu gia ở thủ đô ưu tú như anh coi trọng một cô bé lọ lem muốn gì không gì như cô, xảy ra chuyện cũng không chia tay với cô, cô không mang ơn đội nghĩa biểu hiện thật tốt liền thôi, mẹ nó, vậy mà toàn bộ hành trình giả đáng thương, giả ấm ức trước mặt anh.
Cố Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424829/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.