"Rất ít người sẽ đem chức nghiệp của chính mình trở thành mộng tưởng, cũng rất ít người có được tín ngưỡng. Mà anh chính là một người có tín ngưỡng, có mộng tưởng, cũng thực chính trực. Làm vợ chưa cưới của anh, em cũng là chuẩn quân tẩu tương lai, làm sao có thể cho phép anh làm ra loại chuyện từ bỏ kiếp sống quân lữ này được?"
"Nhưng mà.." Xích Dương muốn nói, chuyện hôm nay chẳng những dọa tới cô, cũng dọa chính anh.
Ngay khi đó, anh thật sự cho rằng chính mình sẽ chết.
Chết, anh là không sợ.
Anh chỉ sợ sau khi chết để lại cô một người cô độc mà tồn tại.
Sống sót sau tai nạn, lúc này mới có ý muốn từ bỏ.
"Không có nhưng mà." Chung Noãn Noãn đánh gãy lời nói của Xích Dương.
"Y thuật của em tốt như vậy, ngay cả anh chảy máu não em đều có thể dùng ngân châm giải quyết, anh còn có cái gì không tin em sao?"
Chung Noãn Noãn dựa vào ngực Xích Dương, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ có lực, chậm rãi mở miệng: "Anh Xích Dương, em sẽ chăm sóc anh thật tốt. Mặc kệ anh bị bệnh nặng như thế nào, bị thương nặng như thế nào, em đều sẽ chữa khỏi anh."
"Cho nên, anh vẫn là thanh thản ổn định mà đi hoàn thành lý tưởng của chính mình đi, em sẽ làm hậu phương kiên cố của anh."
Lời nói của Chung Noãn Noãn làm một người đàn ông thiết huyết cương nghị như Xích Dương cảm động đến mức hơi kém lại đỏ hốc mắt.
"Em thật sự sẽ không trách anh?"
"Anh ưu tú như vậy, lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424813/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.