Dù sao hiện tại máu tới rạng sáng 3 giờ.
Mà lần trước não bộ chảy máu anh đều kiên trì một ngày mấy giờ mới té xỉu.
Cho nên khi đau đớn đột kích lần thứ hai, vì không cho Chung Noãn Noãn nhìn ra tới, Xích Dương cắn răng, khuôn mặt xanh mét đi đến phòng tắm.
Sau khi rửa sạch sẽ khăn lông, anh lại bưng một chậu nước ra.
Lúc này đây, Xích Dương thả chậm động tác phập phồng của phần đầu chính mình.
Sau khi đặt chậu nước ở trên mặt đất, chậm rãi ngẩng đầu, dùng tay chống sô pha, lúc này mới ngồi lên, lau sạch mặt cùng tay Noãn Noãn một lần nữa.
Vốn dĩ cho rằng ngồi ở trên sô pha sẽ tốt một chút, nhưng mà lúc này đây bệnh trạng đau đầu mặc kệ anh ẩn nhẫn như thế nào vẫn không có giảm bớt.
Động tác lau của Xích Dương trở nên một đốn một đốn, bắt đầu Chung Noãn Noãn còn tưởng rằng anh Xích Dương nhà cô là bị sắc đẹp của cô mê hoặc, chỉ đi xem cô, đều đã quên động tác trên tay. Trong lòng còn đắc chí, vì thế bày biện tư thái lười biếng mị hoặc tới rồi cực hạn.
Cô liền hy vọng anh Xích Dương xoa xoa cho cô liền không cầm giữ được, sau đó liền ăn luôn cô.
Vậy cô cũng có thể danh chính ngôn thuận mà ăn anh.
Ai ngờ ý tưởng tà ác này cũng không có liên tục bao lâu, cô liền cảm thấy không đúng rồi.
Bởi vì cô cảm giác khăn đang lau ở trên mặt cô đã bị một sức lực mạnh mẽ bóp cho biến hình.
Đừng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424804/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.