Chương trước
Chương sau
Sau khi lao ra ngoài, tuy rằng trên đường anh đâm hỏng rào chắn ở hai nơi, va chạm một cây cột điện, nhưng là cũng may vận khí của anh không tồi, năm 2012 lúc ấy còn không đạt tới trình độ mỗi một cái thành thị đều lắp mấy trăm vạn cái camera.
Mà anh không biết chính là, sau nửa phút anh giấu ở sau chung cư, Xích Dương liền đến. Đi đến cửa thang máy, ấn thang máy một chút, cửa thang máy mở ra.
Nhưng mà mới vừa đi vào, Xích Dương liền phát hiện góc thang máy có máu.
Tuy rằng biết rõ nếu Noãn Noãn chính là hắc đào Q, sẽ không dễ dàng bị thương như vậy.
Nhưng mà ngay khi nhìn đến máu, trái tim Xích Dương vẫn là không ngăn được nắm lên.
Dương Nghị không ở, anh cũng không ở, người của Âu Minh Tịch có thể ra tay với cô hay không?
Nếu cô không phải hắc đào Q, vậy máu này..
"Đinh" cửa thang máy vừa mở ra, Xích Dương trực tiếp liền xông ra ngoài.
Nhưng mà mới lao ra hai bước, liền lại dừng lại.
Xoay người, có một giọt máu tươi màu đỏ treo ở cửa thang máy tầng bảy.
Thực hiển nhiên, máu ở thang máy, đến từ chính tầng này của bọn họ.
Một sự sợ hãi ập vào trong lòng, máu ở trong thân thể giống như đều ở cùng thời gian tập kích toàn bộ đại não, chỉ cảm thấy "Oanh" một tiếng, Xích Dương đã bị sợ tới mức sinh ra ù tai, bệnh đau đầu lúc trước đã bị Chung Noãn Noãn điều trị nháy mắt đau đến muốn tạc nứt, đau đến mức Xích Dương lảo đảo một chút.
Lúc sau ổn định thân hình, lúc này mới vội vàng mở cửa ra.
Động tĩnh của Xích Dương rất lớn, thanh âm thực vang, cho nên cơ hồ là Xích Dương mới đẩy cửa ra, đi về hướng phòng ngủ, Chung Noãn Noãn cũng đã vọt ra.
Xích Dương chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, một con gấu nhỏ màu xám trắng liền nhào tới trước mặt.
Đang muốn đẩy ra, ngay khi ngửi được mùi hương thấm vào ruột gan trên người con gấu nhỏ kia, trong nháy mắt một trái tim cơ hồ muốn hủy thiên diệt địa liền an tĩnh xuống dưới.
"Anh Xích Dương, em rất nhớ anh nha!"
Rõ ràng buổi sáng mới tách ra, tuy hiện tại đã là rạng sáng 2 giờ rưỡi, tách ra cũng chỉ một cái ban ngày mà thôi.
Nhưng mà mặc kệ là Chung Noãn Noãn vẫn là Xích Dương, đều cảm giác được giống như lẫn nhau đã tách ra thời gian rất dài.
Cái loại cảm giác nhớ nhung cùng ràng buộc đối phương này, hoàn toàn không phải 20 tiếng từ ban ngày đến rạng sáng này là có thể tính toán rõ ràng được.
Chung Noãn Noãn trực tiếp nhảy tới trên người Xích Dương, hai chân gắt gao mà giáp chân anh, mặt liền chôn ở chỗ cổ anh, nơi tràn đầy bùn đất cùng bụi bặm.
"Anh cũng rất nhớ em, Noãn Noãn."
Lúc Xích Dương nói lời này giống như là dốc hết cảm tình cả đời này.
Chưa bao giờ biết nỗi nhớ "Một ngày không thấy như cách tam thu" hóa ra là như vậy!
Chẳng sợ Xích Dương ngày thường cảm xúc khó lộ ra ngoài, giờ phút này trên mặt cũng tràn đầy vui vẻ cùng mỉm cười khi gặp lại, tình cảm khắc sâu trong mắt càng là tràn đầy ra tới, hoàn toàn không ức chế được. Ôm thân thể Chung Noãn Noãn như là ôm chặt bảo bối trân quý nhất trên thế giới.
"(╯3╰) ba!"
Chung Noãn Noãn cảm nhận được sự nhiệt tình của Xích Dương, bĩu môi, hôn lên khuôn mặt tuấn tú điêu luyện sắc sảo của anh một cái. Hôn đến quá dùng sức, còn phát ra "Ba" một tiếng vang lớn.
Nháy mắt đôi mắt Xích Dương bị thay thế bởi tràn đầy hạnh phúc cùng ý cười.
Rụt lại cổ, kéo ra khoảng cách giữa chính mình cùng cô bé, nhìn cô bé chẳng sợ chỉ là rời đi một ngày liền vô cùng nhớ mong này, nghĩ cô có thể chính là hắc đào Q, có thể chính là tay súng bắn tỉa sau khi biết anh đang gặp nạn, không chối từ vất vả ngồi phi cơ tới nước L cứu anh, trong lòng tất cả đều là tràn đầy cảm động, cảm kích cùng hạnh phúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.