Tang Cát lường trước trận này khả năng thực dễ đánh, lại cũng không nghĩ tới nhóm quân phản loạn vậy mà low tới loại trình độ này, bọn họ chẳng qua mới gϊếŧ ngàn người mà thôi, lão đại quân địch cũng đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.
Chung Noãn Noãn hừ lạnh.
"Liền bọn chuột nhắt như vậy còn vọng tưởng muốn lật đổ quân chính phủ, bọn họ là con khỉ phái tới khôi hài phải không?"
Phía trước còn cảm thấy chẳng qua là một đám ô hợp, hiện tại xem ra, những người này, ngay cả đám ô hợp đều không bằng.
Đôi mắt Chung Noãn Noãn nhìn phía trước, khuôn mặt dịu dàng mà mỹ lệ ở ánh trăng chiếu rọi xuống phiếm vầng sáng nhang nhạt, giống như một bộ hình ảnh vô cùng nhu mỹ.
"Anh làm cho bọn họ đầu hàng, đó chính là không đánh mà thắng, đó là công lao chính phủ, là lực chấn nhiếp của nguyên thủ mạnh. Nhưng anh gϊếŧ toàn bộ bọn họ, đó chính là sau khi anh đã trải qua một hồi ác chiến, toàn gϊếŧ quân phản loạn, đồng thời cũng có tác dụng kinh sợ những nhóm quân phản loạn khác ở nước L. Anh muốn lập chiến công như thế nào liền làm quyết định như thế đó, tôi không cưỡng bách anh."
Tang Cát đang thưởng thức mặt nghiêng mỹ diễm của Chung Noãn Noãn, thình lình nghe được lời nói của cô, sợ tới mức đánh cái giật mình, nháy mắt ra một thân mồ hôi.
Mẹ nói đúng, phụ nữ càng đẹp thì càng ngoan độc.
Mẹ từ nhỏ sẽ dạy anh, ngàn vạn không cần thích phụ nữ xinh đẹp. Bởi vì những người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424778/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.