Chương trước
Chương sau
"Đúng vậy."
Lúc nghe được đối phương muốn gϊếŧ chết chính mình, Dương Nghị điên cuồng giãy giụa lên, trong lòng lại là âm thầm thở ra một hơi.
May mắn không nhìn ra.
Nếu nhìn ra anh biết cái gì, nhóm người này khẳng định sẽ nghiêm hình bức cung anh. Tuy nói anh tuyệt đối sẽ không nói ra thân phận của lão đại, nhưng liền sợ nhóm người này chỉ là bằng phản ứng của anh, là có thể nhận định thân phận của lão đại.
Như vậy, bên nước L đoán chừng liền không phải là phản quân cùng Mafia liên hợp, chỉ sợ lão đại muốn gặp phải chính là bị các thế lực phản loạn quốc gia bắt giữ, sau đó dùng để uy hiếp nước Z, cản tay nước Z.
Tuy rằng anh không thể giúp đỡ lão đại được cái gì, ít nhất không kéo chân sau lão đại, không bại lộ thân phận của lão đại.
"Em trai, giãy giụa cũng vô dụng. Cậu nên cảm ơn lão đại chúng tôi cho cậu chết sạch sẽ."
Một người tay đấm tây trang đen khoảng cách Rắn Độc rất gần cầm súng đến trước mặt Dương Nghị, lên đạn, nhắm ngay anh.
"Phanh!"
Cả người Dương Nghị đều bởi vì thanh âm này mà ý thức run rẩy một chút.
Mở to mắt, lại đối diện với ánh mắt hài hước cùng cười to ha ha ha của mọi người.
Hóa ra, vừa rồi một tiếng "Phanh" kia là từ trong miệng người mặc tây trang đen quát ra.
Nhìn bộ dáng kẻ phạm tội kiêu ngạo kia, trong lòng Dương Nghị phẫn hận đến muốn chết, lại cũng vô cùng bất đắc dĩ.
"Xích Dương gϊếŧ nhiều anh em của chúng tôi như vậy, lần trước còn có người tạc kho vũ khí của chúng tôi. Tuy rằng đến bây giờ chúng tôi cũng không biết hắc đào Q kia là ai, chính là người không tra ra toàn bộ đều phải tính đến trên đầu của cậu ta. Cho nên, cậu cảm thấy chúng tôi sẽ dễ dàng bỏ qua cho cậu như vậy?"
Tay đấm tây trang đen chỉ về phía camera trước mặt: "Nhìn đến không? Cậu muốn tiếp thu chúng tôi thẩm phán, chờ sau khi hàng hóa chở đi, video thẩm phán này sẽ truyền bá đến các trang web lớn của nước Z. Trước khi chết còn có thể nổi tiếng, có phải rất vui vẻ hay không?"
Lúc này, có người gõ cửa, sau khi tiến vào, người nọ bẩm báo với Rắn Độc: "Lão đại, muốn xuất phát."
Rắn Độc gật đầu, sau đó nhìn về phía tay đấm tây trang đen: "Bắt đầu thẩm phán đi."
"Đúng vậy."
Người nọ nắm lấy tóc Dương Nghị lấy ra một phen đao dài chừng 70 cm đặt tại trên cổ anh, cười nói với cameras bên kia:
"Tư lệnh Lãnh, ông hẳn là không quen biết cậu ta đúng không? Tôi tới giới thiệu một chút, cậu ta chỉ là một người vô danh của Xích Dương, cấp dưới của ông. Cậu ta tên là gì, chúng tôi cũng không hỏi, rốt cuộc một cái lâu la, thật sự là quá không đáng chúng tôi tra hỏi.
Ông năm lần bảy lượt phá hỏng chuyện tốt của chúng tôi, lần trước, càng là tới một cái hắc đào Q, trực tiếp nổ kho quân hỏa kho của chúng tôi. Tuy rằng không biết hắc đào Q kia rốt cuộc là ai, chính là bút thù này, chúng tôi sẽ ghi tạc đến trên đầu tư lệnh Lãnh.
Đều nói mọi việc để lại một đường, ngày sau dễ gặp nhau. Thành phố Giang làm một cái cảng trung chuyển, đó là nơi mọi người sinh tồn, ông cần gì nhất định phải đuổi tận gϊếŧ tuyệt đâu?
Nói thật, đám quân hỏa kia cũng không phải tất cả đều là tiêu thụ cho người nước Z, còn có nước D, nước H, nước L, nước I vân vân. Chính là các người lại trực tiếp hủy hoại kho vũ khí của chúng tôi, này rất vô nhân đạo đúng không?
Nếu ông vô nhân đạo, cũng đừng trách chúng tôi vô nhân đạo. Hôm nay, chúng tôi chẳng những muốn gióng trống khua chiêng từ nước Z của ông vận chuyển quân hỏa giá trị 300 trăm triệu rời đi, chúng tôi còn phải ở trước mặt ông, gϊếŧ cấp dưới của Xích Dương. Sau khi gϊếŧ cậu ta, chúng tôi còn có một lễ vật lớn thần bí muốn tặng cho ông. Lễ vật này rất lớn rất lớn, tin tưởng ông nhất định sẽ khiếp sợ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.