Dương Nghị bị hoảng sợ đến nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại.
"A, không có gì. Là việc cá nhân của tôi."
Dương Nghị nhanh chóng ấn một cái vào điện thoại, màn hình điện thoại lập tức đen xuống.
Thế nhưng là trước khi màn hình điện thoại đen xuống, Chung Noãn Noãn lại đã nhìn thấy, Dương Nghị là một hacker, mà anh giống như đang truy tung thứ gì.
Chung Noãn Noãn mỉm cười, hỏi: "Cái khác tôi cũng không hỏi anh, anh có thể nói cho tôi, Xích Dương lần này tham gia hành động có nguy hiểm không?"
Nói lên Xích Dương, trong mắt Dương Nghị tràn đầy sùng bái.
"Đi theo lão đại lâu như vậy, tôi chưa từng thấy lão đại bị thương. Mặc kệ chấp hành nhiệm vụ khó khăn cỡ nào, lão đại đều có thể toàn thân trở ra, thậm chí rất nhiều lần nhiệm vụ nguy hiểm, đều là bởi vì lão đại mà ngăn cơn sóng dữ. Cho nên cho dù hành động gặp nguy hiểm, lão đại cũng nhất định có thể xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, toàn thân trở ra."
Nghĩ đến tổn thương ở đầu của Xích Dương, nghĩ đến cảnh tượng sáu năm sau anh vì cô mà chết, Chung Noãn Noãn hơi sợ sệt.
Anh chính là gánh vác sự tín nhiệm cấp dưới với anh như vậy?
Làm cho tất cả mọi người đều cho rằng anh là một siêu nhân, không có gì là anh không làm được, đánh đâu thắng đó.
Nhưng mà bọn họ lại quên mất, anh cũng là người có máu có thịt.
Anh cũng sẽ bị thương, cũng sẽ chết.
Nhìn xem sự tin tưởng vững chắc không nghi ngờ trong mắt Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424745/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.