Cô gái của anh, liền nên sống vui vẻ tùy ý phách lối như vậy.
Mặc kệ cô lợi hại bao nhiêu, trên thế giới này tất cả âm u đều không nên thuộc về cô.
"Noãn Noãn, vậy em còn muốn ở thành phố Giang bao lâu? Nếu em không trở lại, thật sự chỉ có thể nhặt xác cho chị cùng anh cả."
"Hù em sao! Đừng nói chỉ có chị cùng anh cả, cho dù anh cả bỏ gánh không làm, chỉ bằng một mình chị, một cái tay, chị cũng có thể thu xếp những sản nghiệp này của em thật tốt. Chị Nguyệt, em rất có lòng tin với hai người! Chẳng qua hai người nếu thật sự mệt mỏi, có thể dừng hết khối địa sản này, hoặc là chuyển một chút đến nước Z. Chúng ta cũng không thiếu tiền, mấy đời đều dùng không hết, hai người mở rộng phạm vi làm ăn hoàn toàn là làm mệt mỏi chính mình."
"Cho nên nói tới nói đi, em chính là không muốn trở về! Chị nghe Selina nói nhà họ Chung không có ý tốt!"
"Chị Nguyệt, em có mục tiêu cuộc sống của em."
Bách Lý Nguyệt biết tính tình Chung Noãn Noãn, cho nên sau khi cô nói câu này, thái độ lập tức mềm nhũn ra.
"Được, biết em mong muốn nhiều năm như vậy chính là vì về nhà tiếp tục hưởng thụ một chút tình thân kia, chị liền không miễn cưỡng em. Chẳng qua em cũng đừng quên bọn chị. Có rảnh rỗi, vẫn là phải trở lại thăm bọn chị một chút. Chỗ em bên kia lúc nào thuận tiện, bọn chị cũng có thể tới thăm em. Còn có, nếu là nghiên cứu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424727/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.