Chương trước
Chương sau
Chống lên thân thể cúi người hôn lên môi cô gái một cái, nói khẽ: "Ngoan, lại ngủ một chút, anh đi làm ăn sáng cho em."
Chung Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn thời gian một chút, đau lòng Xích Dương hôm nay liền muốn làm nhiệm vụ: "Còn sớm đâu, anh lại nghỉ ngơi một chút đi."
"Không cần, anh đã ngủ đủ. Buổi sáng làm ăn ngon cho em, em ngủ tiếp một chút. Ngoan."
Xích Dương điiểm chóp mũi Chung Noãn Noãn một chút, một cái hôn hoàn toàn không mang theo chút du͙ƈ vọиɠ rơi xuống trán cô, mặt mũi tràn đầy cưng chiều, nhịn đau rời đi thân thể mềm mại làm anh trầm luân kia, nhanh chóng xuống giường, sau khi rửa mặt xong liền buộc lên tạp dề bắt đầu làm bữa sáng tình yêu cho cô vợ nhỏ.
Chung Noãn Noãn cũng không nhàn rỗi, chờ sau khi Xích Dương rửa mặt xong cô cũng rửa mặt, mặc quần áo tử tế đi vào cạnh cửa đổi giày.
"Anh Xích Dương, em xuống dưới một chút, lập tức liền quay lại."
Xích Dương nhanh chóng đi ra từ phòng bếp: "Sáng sớm em ra ngoài làm gì?"
"Em đi mua một ít đồ vật, chờ một chút liền quay lại."
Xích Dương vốn muốn hỏi cô mua cái gì, anh đi mua giúp cô, thế nhưng là trứng gà đã đập xuống nồi, anh không đi được.
"Được rồi, vậy em cẩn thận một chút. Buổi sáng nhiều xe."
Sáu giờ có thể có xe gì?
Chung Noãn Noãn muốn cười, cảm thấy Xích Dương hoàn toàn xem cô như trẻ con, nhưng cô vẫn là vui vẻ gật đầu: "Vâng, yên tâm đi. Em đi một chút liền trở lại."
Nếu như biết Xích Dương muốn đi chấp hành nhiệm vụ sớm hơn, Chung Noãn Noãn nhất định sẽ làm chút thuốc cho anh sớm. Thế nhưng là tối hôm qua anh mới nói cho cô hôm nay anh muốn đi chấp hành nhiệm vụ, Chung Noãn Noãn cũng chỉ phải dùng thuốc trong hiệu thuốc.
May mắn cửa đại viện quân đội có một hiệu thuốc 24 giờ, Chung Noãn Noãn nhanh chóng đi hiệu thuốc mua thuốc.
Đoán chừng bởi vì trong này ở đều là những người đặc thù như quân nhân cùng người thân của quân nhân, cho nên hiệu thuốc rất lớn, thuốc ở bên trong cũng là hiếm thấy đầy đủ.
Chung Noãn Noãn nhìn một lần những loại thuốc có liên quan đến thần kinh trong hiệu thuốc, cuối cùng chọn lựa mấy thứ cô cảm thấy phù hợp, sau khi mua đủ phân lượng mới nhanh chóng đi về.
Vừa mở cửa, con mắt Chung Noãn Noãn liền sáng lên.
"Anh làm bánh bao!"
Nhìn xem ánh mắt sáng lấp lánh của cô vợ nhỏ, trong nháy mắt Xích Dương liền thỏa mãn.
"Thơm không?"
"Có, vô cùng thơm!"
Cô thích ăn nhất chính là bánh bao nấm Xích Dương tự mình làm. Mặc dù cô không thích ăn nấm, nhưng là rất kỳ quái, cô lại đặc biệt thích ăn bánh bao nấm, mà lại là bánh bao nấm Xích Dương tự mình làm.
Ở kiếp trước, mỗi tháng cô đến kinh nguyệt, chỉ cần ở nhà, Xích Dương đều sẽ nghĩ hết biện pháp nghỉ ngơi trở về chăm sóc cô, mà cô lại cơ bản không biết ơn.
Chỉ cần là Xích Dương làm cơm cô đều không ăn, Xích Dương gọt hoa quả cô cũng không ăn, Xích Dương mở nước tắm rửa, cô liền chờ nước chảy ào ào, cũng không tắm.. Dù sao chính là đối nghịch với anh.
Cô thích ăn nhất chính là bánh bao nấm dì làm, thế nhưng là tiêu chuẩn làm bánh bao nấm của dì có sai lầm. Càng về sau cô mới biết được, bánh bao nấm cô thích ăn, tất cả đều là Xích Dương tự mình làm. Vì để cho cô ăn bánh bao mà cô thích, cho nên Xích Dương mỗi lần đều yên lặng làm tốt bánh bao nấm, sau đó để dì bưng lên cho cô.
Một đời này, cô còn không có ăn qua bánh bao nấm anh làm, giờ phút này chỉ là nghe hương vị, nước bọt đều nhanh muốn ra.
Mặt mũi Xích Dương tràn đầy cưng chiều: "Nhanh đi rửa tay, đợi thêm năm phút là được. Biết em thích ăn bánh bao, hôm nay anh làm rất nhiều."
"Anh bao bánh bao lúc nào?" Tối hôm qua bọn họ vẫn luôn ở cùng một chỗ.
"Sáng sớm hôm qua mua nhân bánh, sau đó giữa trưa bao kỹ để tủ lạnh. Hôm nay hấp xong liền có thể ăn."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.