Thế nhưng là Chung Noãn Noãn mới mặc kệ nhiều như vậy, đi vào trước quầy, dưới tình huống nữ sinh mập mạp còn đang bô bô giằng co với cô, nói với nhân viên bán hàng: "Một phần bắp rang cực lớn."
Chờ nhân viên phục vụ đem hộp bắp rang lớn hơn rất nhiều so với đầu cô đưa đến trước mặt Chung Noãn Noãn, khóe miệng Xích Dương không tự chủ co quắp một chút.
Cô vợ nhỏ thật có thể ăn.
Nhìn thấy hai cốc Cocacola lớn, ánh mắt Xích Dương tối sầm nói với Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, cốc Cocacola này quá lạnh quá lớn, chúng ta lấy một cốc là được."
"Nhưng đây là phần kèm theo. Phần món ăn chính là hai cốc, không thể trả lại tiền."
"Không trả lại tiền, không cần cốc kia là được. Em không thể uống nước lạnh quá nhiều, chúng ta liền lấy một cốc, chia ra uống được không?"
Anh mới không muốn uống Cocacola. Chẳng qua nếu có thể dùng chung một cái ống hút cùng cô vợ nhỏ nhà anh, anh vẫn là nguyện ý.
"Được." Chỉ cần không tước đoạt hộp bắp rang cực lớn của cô, Chung Noãn Noãn vô cùng dễ nói chuyện.
Thế là Xích Dương thanh toán, vô cùng dịu dàng quan tâm một cái tay cầm Cocacola, một cái tay ôm cô vợ nhỏ, đi về phía bên trong rạp chiếu phim. Mà Chung Noãn Noãn thì toàn bộ đều uốn tại trong ngực của anh, chuyên tâm ăn bắp rang.
Lúc đi vào rạp chiếu phim, phim đã bắt đầu được mười phút.
Chung Noãn Noãn nhíu mày, phim này tại sao lại quay chụp tại Nhật Bản? Dù sao cũng là phim cô bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424716/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.