Gãi gãi đầu: "Các người nhìn cháu làm gì?'
Giữa lông mày Xích Dương đều là ý cười cùng hài lòng.
" Noãn Noãn, em thật lợi hại! "
Lãnh Tấn Bằng càng là cảm thán:" Noãn Noãn, cháu là làm thế nào mà chỉ dựa vào một chút hương vị trên đầu lưỡi như vậy liền có thể phân tích được thành phần của thuốc tây? Còn phân tích rõ ràng như vậy. Chú cảm giác những cái này giống như phải cần dụng cụ tinh vi làm ra phân tích tinh vi mới có thể cho ra kết quả như vậy được! "
"... "
Chung Noãn Noãn cười híp mắt nhìn xem Lãnh Tấn Bằng cùng Xích Dương, trong lòng lại là đem mấy loại lấy cớ đều lướt qua một lần, cuối cùng lựa chọn một cái lấy cớ tương đối dễ hiểu lại tương đối dọa người.
" Lúc trước sư phụ thu cháu làm đồ đệ, dạy cháu châm cứu cũng là bởi vì trí nhớ của cháu cực mạnh, cơ hồ đến trình độ đã gặp qua là không quên được. Vì bồi dưỡng cháu, ông ấy chẳng những dạy cháu nhận huyệt vị, học biện pháp châm cứu, còn dạy cháu nhận biết thảo dược, học tập các thành phần dược liệu của tây y. Cho nên cháu chẳng những hiểu được 57000 loại phương pháp châm cứu, còn có thể nhận ra cơ hồ tất cả trung thảo dược cùng thuốc tây, cho nên cháu cơ hồ hiểu được tất cả cấu tạo cùng kết cấu bên trong thuốc tây, nhiều khi cũng có thể bằng vào hương vị phân tích ra thành phần bên trong thuốc. Đây là bí mật của cháu, nói cho hai người nghe, hai người nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424703/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.