Bành Diệu Hoa nghe xong chỉ là một chuyện nhỏ như vây, không khỏi có chút thất vọng. Chẳng qua ông cũng nghe ra tư lệnh giữ gìn Xích Dương, cho nên ra sức châm ngòi.
"Phó tư lệnh Vương, đây chính là ông không đúng. Mặc dù ông không phải lãnh đạo quản lý trực tiếp của Xích Dương, nhưng chuyện cậu ấy gửi báo cáo kết hôn ông cũng biết. Ông ở dưới tình huống biết cậu ta có vợ chưa cưới còn giới thiệu bạn gái cho cậu ấy, ông đem kỷ luật của tổ chức để ở chỗ nào!
A, ông cạy góc tường của người ta, người ta mắng ông một tiếng ông liền giam người ta, ông sao có thể lạm dụng chức quyền như vậy được?"
Vương Cương Nghị liền biết Bành Diệu Hoa sẽ bỏ đá xuống giếng. Đã sớm tìm xong lý do.
"Nói giam cũng hơi quá mức đi? Tôi cũng chỉ là bắt lại cô ấy, dự định để cảnh vệ mang cô ấy ra ngoài mà thôi, cũng không có giam giữ cô ấy. Về phần tôi có khó xử cô ấy hay không, các người có thể hỏi chính cô ấy. Chung Noãn Noãn, cô nói, tôi có làm khó dễ cô sao?"
Vương Cương Nghị uy hϊế͙p͙ mà nhìn xem Chung Noãn Noãn, ông cảm thấy chỉ cần không phải người ngốc đến đầu óc có vấn đề, cũng sẽ không bởi vì chuyện nhỏ như vậy mà đối nghịch với ông. Dù sao chuyện này cho dù làm lớn, đều là nói miệng không bằng chứng, không có lửa thì sao có khói, cũng sẽ không trở thành uy hϊế͙p͙ đối với tương lai của ông.
Mà chỉ cần ông còn tại vị, về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424695/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.