Chương trước
Chương sau
Chung Noãn Noãn sau khi bị Xích Dương nâng cao cao, hơi cúi đầu, tại trong miệng anh đảo loạn. Mà Xích Dương vì phòng ngừa kẻ lỗ mạng Tiểu Dương bị phát hiện, không dám đem cô vợ nhỏ để quá thấp, cho nên chỉ có thể một mực ôm cô vào bên hông.
Vì nghênh hợp cái hôn của cô vợ nhỏ, anh cũng chỉ có thể đem cằm nâng lên một chút.
Ngũ quan tuấn mỹ cương nghị dưới ấm đèn chiếu rọi xuống lộ ra vô cùng nhu hòa.
Người đàn ông như ưng này cứ như vậy ở trước mặt cô, buông xuống tất cả cứng rắn của mình, đem một mặt mềm mại nhất hiện ra ở trước mặt của cô.
"Noãn Noãn, lấy hơi."
Cảm giác được hô hấp của cô vợ nhỏ đều nhanh đình chỉ, Xích Dương nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Lúc này Chung Noãn Noãn mới từ trong miệng của anh lui ra ngoài, từng ngụm từng ngụm hô hấp lấy không khí mới mẻ.
Ánh mắt Xích Dương tối sầm lại, nhìn xem cái miệng nhỏ đỏ hồng kia khẽ đóng khẽ mở, không nỡ cô rời đi.
Cô ngốc này lấy hơi đều sẽ không!
Sau khi xác định phổi cô đã có đầy đủ không khí, Xích Dương đem cô đặt trêи giường, một khuôn mặt tuấn tú liền cường thế đè lên.
Thế nhưng là vừa mới đụng chạm lấy cô, vật nhỏ liền một cái xoay người, chân tùy ý một câu, Xích Dương không nghĩ tới cô sẽ ở thời điểm này trộn lẫn anh, một cái không chú ý, liền nghiêng người ngã vào giường.
Noãn Noãn thì thuận thế khẽ đảo, sau đó cả người liền chiếm cứ thượng phong. Động tác vô ý thức một mạch mà thành, khiến mặt mày Xích Dương mấy không thể thấy hơi nhíu.
Cô vẫn ngồi tại ngang hông của anh như cũ, mà anh, cứ nằm vật xuống như vậy, cam tâm tình nguyện bị cô ngồi, tùy ý cô muốn gì cứ lấy.
Tư thế này của hai người, cảm giác thật giống như trêи thảo nguyên một con hùng sư nằm xuống đất, mà trêи đầu của nó lại cưỡi một con mèo nhỏ ngạo kiều.
Chung Noãn Noãn cảm thấy ngồi tại trêи eo lưng Xích Dương thật thoải mái.
Eo lưng hữu lực, cương nghị lại không mất tính bền dẻo.
Ngồi ngồi, liền không nhịn được dùng ʍôиɠ cọ xát trêи eo lưng anh mấy lần.
Xích Dương bị liêu tới kém chút không khống chế được giải quyết cô tại chỗ.
Chung Noãn Noãn tuyệt không biết mình chơi đùa đối với Xích Dương tạo thành xung kϊƈɦ như thế nào, uốn éo một hồi, ngay tại lúc Xích Dương không nhịn được muốn ăn hết cô, ʍôиɠ cô rốt cục không uốn éo.
Cúi người, từng chút từng chút chậm rãi tới gần, thẳng đến lúc mặt cô cùng mặt Xích Dương gần trong gang tấc, chóp mũi đều nhanh đụng phải chóp mũi, lúc này mới đem môi của cô hôn lên trêи lông mi của Xích Dương.
Ngay khi cô tới gần anh, anh liền phối hợp đóng con mắt lại, cho nên cô hôn nhẹ nhõm liền rơi lên trêи lông mi nồng đậm của anh.
Hôn con mắt thâm thúy của anh, hôn cái trán rộng của anh, hôn sóng mũi cao của anh, hôn môi mỏng kiên nghị của anh, hôn cái cằm kiên nghị của anh..
Về sau, Chung Noãn Noãn liên tiếp chiến đấu đến khuôn mặt anh, hôn vành tai mẫn cảm của anh.
Hôm trước lúc đấm bóp cho anh, trong lúc vô tình tay cô mò tới lỗ tai của anh, liền dẫn tới thân thể của anh run rẩy một chút.
Giờ phút này, ngay khi cô đem môi của mình hôn tại vành tai của anh, thân thể Xích Dương không thể ức chế khẽ run lên.
Xích Dương nhìn chăm chú lên Chung Noãn Noãn, bên trong đôi mắt u ám thâm thúy đen không thấy đáy, rất sâu rất sâu..
Mà giờ phút này Chung Noãn Noãn lại giống một con mèo nhỏ không rành thế sự, chơi đùa trêи người sư tử vương sắp phát uy, khi Xích Dương đã mở to mắt, nguy hiểm nhìn cô, cô lại đem môi dời đi, hôn lên trêи hầu kết lồi ra trêи cổ.
Cái cổ của Xích Dương rất dài, cho nên dáng vẻ anh mặc quân trang, buộc lên móc gài đặc biệt đẹp trai, cơ bản không phải là những người cổ ngắn kia có thể so sánh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.