Trong xe một mảnh yên tĩnh, sau khi đến mục đích, ba nữ sinh mới nhao nhao nói lời cảm ơn với Ninh Văn Hạo, chuẩn bị xuống xe.
Ninh Văn Hạo mở ra cửa xe cho ba nữ sinh, Diêm Phương Phương cùng Cố Hiểu Lệ trước xuống xe, Mục Khanh Tuyền ở tận cùng nhất bên trong, là người xuống cuối cùng.
Nhìn xem thân ảnh cao lớn gần trong gang tấc, Mục Khanh Tuyền một cái hoảng thần, đem độ cao xe việt dã trở thành xe con, một chân đạp xuống lại đạp không.
"Cẩn thận."
Ninh Văn Hạo tay mắt lanh lẹ, cánh tay dài duỗi ra, liền đem Mục Khanh Tuyền kéo tiến trong ngực.
Đánh tới một cái lồng ngực cứng rắn, đôi mắt Mục Khanh Tuyền có chút hoảng thần.
Nhớ rõ trước kia khi còn bé, cô cũng thường xuyên chơi đùa trong ngực anh.
Khi đó anh cũng vẫn là trẻ con, mặc dù lồng ngực không cứng rắn, nhưng lại thật ấm áp.
Mỗi lần cô tức giận, anh luôn luôn rất cưng chiều để cô ngồi trong ngực anh, mà anh thì đọc sách shoujo manga, một loại sách đối với anh mà nói vẫn là rất tối nghĩa khó hiểu cho cô nghe. Mỗi lần có chữ không quen biết, anh muốn bỏ qua, thế nhưng là thấy cô không đồng ý, lại tính tình rất tốt chạy tới lật từ điển, sau đó đọc lại cho cô một lần nữa.
Lúc ấy cô liền suy nghĩ, về sau chờ lớn lên, cô nhất định phải gả cho anh.
Thế nhưng là..
Nhìn xem Mục Khanh Tuyền uốn tại trong lồng ngực của mình thất thần, nghe mùi hương cơ thể trêи người cô, Ninh Văn Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424678/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.