".. Thế nhưng là hôm nay ba tôi mới cho tôi thẻ, mỗi tháng tôi chỉ có thể quẹt năm vạn khối tiền ra, tôi.. Tôi có thể trả góp hay không?"
Người cầm đầu nghe được lời nói của Chung Noãn Noãn, con mắt đều sáng lên.
Chung Noãn Noãn xem xét ánh mắt của bọn họ liền biết đối phương thu tiền khẳng định không đến 5 vạn, thậm chí còn thấp hơn 5 vạn nhiều, nếu không bọn họ cũng sẽ không là thái độ như vậy.
Mà lại hơi thở lưu manh trêи người đám người này rất nặng, chẳng qua chỉ là lưu manh bình thường.
Cho nên trêи cơ bản cô có thể xác định đám người này không phải Âu Minh Tịch tìm đến. Dù sao Âu Minh Tịch sẽ không low b như vậy.
"Đương nhiên có thể! Chẳng qua cô bây giờ cần đem thẻ đưa cho tôi, nói mật khẩu cho tôi, sau đó tôi cho người đi lấy, nếu như có thể lấy ra 5 vạn khối tiền, tôi liền thả cô có được hay không?"
Nói thì nói như thế, thế nhưng là ɖâʍ tà trong ánh mắt kia cũng đã hoàn toàn không cách nào khống chế chảy ra, liền kém không có chảy nước miếng.
"Được.. Được."
Chung Noãn Noãn để túi sách xuống, từ bên trong mò ra một cái thẻ, e sợ hề hề nắm ở trong tay.
Con mắt đám côn đồ đều sáng lên, người cầm đầu kia nhanh chóng đi vào trước mặt cô, đưa tay liền muốn đoạt thẻ trong tay cô.
Ai ngờ Chung Noãn Noãn lại là nâng lên một chân, đạp đến trêи đũng quần người cầm đầu.
Chỉ nghe một tiếng kêu đau, một đám lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424667/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.