Ngũ quan xinh xắn giống như tinh linh hút ăn ánh trăng, toàn thân đều tản ra một vòng ánh sáng ôn nhuận như ngọc như trăng hoa. Đẹp khiến anh hô hấp cũng vì đó run lên.
Không cảm giác được cái hôn trùng điệp kia, hai mắt lười biếng có chút nheo lại của Chung Noãn Noãn chậm rãi mở ra, ngay khi cô tập trung lại, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đột nhiên lại lần nữa phóng đại trước mặt.
Xích Dương hôn lại lần nữa rơi xuống.
Lần này, anh không ức chế được đem cái lưỡi nhẹ nhàng trượt vào giữa môi răng có chút mở ra của cô.
Đầu lưỡi tươi non thủy nhuận sung mãn, hương thơm ngọt, ngây ngô đơn thuần xen lẫn một tia yêu dã vũ mị, khiến anh không chịu được muốn hung hăng nuốt lấy, lại sợ làm đau cô.
Anh chỉ có thể đem dáng vẻ quyết tâm này hóa thành vô tận dịu dàng, khi thì nhẹ nhàng ngậm lấy môi của cô, khi thì nhẹ nhàng quanh quẩn lấy cái lưỡi của cô.
Đây là lần thứ hai Xích Dương chủ động hôn cô, Chung Noãn Noãn chỉ cảm thấy dưới hơi thở của anh vây quanh, toàn thân mềm mại không còn chút sức lực nào, thân thể mềm đến khó có thể chịu đựng.
Chung Noãn Noãn giật giật, muốn tụ lực, thế nhưng là vừa mới uốn éo động, bên tai liền truyền đến thanh âm khàn khàn trầm thấp êm tai của Xích Dương.
"Đừng nhúc nhích, lại để cho anh hôn một chút.."
Thế nhưng là Chung Noãn Noãn đã hoàn toàn không có khí lực, chân mềm nhũn, cả người liền ngang nhiên xông về hướng thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424649/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.