Vương Cương Nghị bị Âu Minh Tịch nói đùa: "Thành Hòa, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, phó thị trưởng như em xem ra còn không bằng con gái của em!"
Âu Thành Hòa cũng là rất cảm khái, rất tự hào cười.
"Minh Tịch từ nhỏ đã là cái có chủ ý, em cùng mẹ nó đều không chút quan tâm qua nó. Trước đó em nghĩ đến để nó sau khi tốt nghiệp gả cho một nhà khá giả, nhưng nó không vui, nhất định phải đi theo em tiến chính phủ. Cái này không, mới 23 tuổi liền đã làm tới khoa trưởng."
Vương Cương Nghị cười ca ngợi nói: "Bồi dưỡng thật tốt, nói không chừng về sau đường của Minh Tịch đi được còn dài hơn em."
"Chỉ mong đi. Kỳ thật em đối nó không có yêu cầu quá lớn, em liền ngóng trông nó có thể hạnh phúc." Ánh mắt Âu Thành Hòa nhìn xem Âu Minh Tịch ẩn ẩn có chút lo lắng. Ông cũng không biết quyết định của ngày hôm nay là đúng hay sai.
"Chú Vương, từ hôm nay trở đi cháu sẽ theo đuổi Xích Dương, đến lúc đó nếu có cần chú Vương, ngài nhưng nhất định phải giúp cháu."
"Đó là đương nhiên!"
Vương Cương Nghị nghĩ kỹ cũng không tức giận.
Xích Dương nếu là uống rượu mời, vậy ông liền đợi đến Âu Minh Tịch giải quyết cậu ta, sau đó ông lại kêu lên cậu ta, để cậu ta giúp ông đi quan hệ chỗ tư lệnh. Nếu như cậu ta uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ông làm khó dễ cậu ta.
Trong phòng là tình huống thế nào Xích Dương và Noãn Noãn cũng không biết.
Ra sảnh Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424645/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.