Tay rót trà của Âu Thành Hòa có chút dừng lại.
Nếu như trước đó đánh mặt ông còn có thể nói qua đi, vậy một đợt đánh mặt thăng cấp này liền hoàn toàn không có cách nào để ông ở trong lòng bản thân an ủi, tự bào chữa.
Sắc mặt giống như Vương Cương Nghị, triệt để đen lại.
"Xích Dương, anh không nên quá phận. Chuyện hôm nay rõ ràng là Chung Noãn Noãn bốc lên, anh chẳng những không trách cứ cô ta, ngược lại để cô ta tùy ý làm ẩu. Hiện tại ba em còn có chú Vương đã hạ bậc thang cho anh, anh còn phải có lý không tha người, như vậy có phải quá không có khí độ đàn ông hay không?"
Âu Minh Tịch hoàn toàn không nhịn được. Cô cảm thấy mình quả thực quá không mặt mũi, chẳng những cô bị đánh mặt, còn làm hại hai người lãnh đạo lớn là ba cô cùng chú Vương bị đánh mặt. Quả thực quá mức!
Cho dù người đàn ông này đã bị cô để mắt tới không có ý định từ bỏ, nhưng đàn ông lúc nên sửa chữa liền phải sửa chữa, cho dù là cô theo đuổi, có đôi khi cũng không thể quá cho mặt.
"Khí độ đàn ông?" Xích Dương hỏi lại: "Đó là cái gì?"
Âu Minh Tịch: "..."
"Nếu như Âu tiểu thư cho rằng khí độ đàn ông chính là dưới tình huống vợ chưa cưới của mình bị ức hϊế͙p͙, tôi còn phải đứng ở một bên buồn bực không lên tiếng, tùy ý các người ức hϊế͙p͙, cho dù cô giật dây em họ của mình đánh vợ chưa cưới của tôi một cái tát, tôi còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424641/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.