Cảm giác Noãn Noãn nhà anh giống như một con con mèo nhỏ, lúc cô không tiếp thụ anh, mặc kệ anh nỗ lực như thế nào, ở trong mắt cô, đều chẳng qua chỉ là cái có cũng được mà không có cũng không sao, trong mắt của cô căn bản không nhìn thấy anh, coi anh là không khí.
Thế nhưng là khi cô quyết định tiếp nhận anh, cô sẽ rất dịu dàng, rất dính anh, sẽ trở thành cái đuôi nhỏ của anh, anh đi đến chỗ nào, cô liền sẽ theo tới chỗ nào.
Chung Noãn Noãn sau khi đạt được Xích Dương cho phép, vô cùng vui vẻ đi lấy ngân châm. Đợi lúc cô trở lại, cười tủm tỉm nhìn xem Xích Dương, lông mi kia nháy nháy, giống như quạt hương bồ thật giống như một cái đuôi con mèo thô thô, mềm mại vẩy đến trong lòng Xích Dương, để trong lòng của anh không nhịn được ngứa một chút.
"Anh Xích Dương, anh nằm xuống đi, em trước xoa bóp cho anh."
"Ừ."
Đối với thủ pháp xoa bóp của cô vợ nhỏ, Xích Dương đánh giá là vô cùng cao.
Bác sĩ tư nhân của anh vẫn là cái giáo sư, thế nhưng là anh cũng dám khách quan nói, thủ pháp xoa bóp của cô vợ nhỏ so với anh ta còn thoải mái nhiều.
Quả nhiên, Chung Noãn Noãn bắt đầu dùng hai ngón tay ấn ở những nơi khác nhau trêи đầu anh, Xích Dương liền thoải mái phát ra một tiếng than thở.
Nghe được thanh âm như thế lại là anh phát ra tới, Xích Dương cảm thấy có chút ngượng ngùng, hắng giọng một cái, ho một tiếng.
Chung Noãn Noãn giữa lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424601/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.