"Từng cái không đi ăn cơm chạy tới nơi này nhìn cái gì? Các người rất nhàn sao?"
Xích Dương nhanh chóng vì cô vợ nhỏ thỏ trắng của anh làm chỗ dựa, đối một đám đàn ông cẩu thả hét lên một tiếng.
"Đội trưởng, chúng ta là sang đây xem chị dâu."
"Đội trưởng, anh thật có phúc, chị dâu dung mạo thật là xinh đẹp!"
"Lão đại, hiện tại anh yên tâm đi, chị dâu đều đã nói chị ấy thích anh."
Tống Kình cùng Ninh Văn Hạo là phụ tá đắc lực nổi danh của Xích Dương, nghe được bát quái của lão đại, cũng nhanh chóng lao xuống nhìn.
Lúc nghe thấy Chung Noãn Noãn lớn tiếng tuyên bố thích lão đại nhà anh, trái tim của Tống Kình cuối cùng cũng triệt để buông xuống.
Thấy một đám cẩu độc thân mù vui vẻ đem Noãn Noãn nhà anh đều hù dọa, Xích Dương lạnh giọng hạ lệnh: "Ở đây tất cả mọi người, 40 kg phụ trọng 10 km, hiện tại bắt đầu. Tống Kình, cậu phụ trách tính toán."
Trong đám người truyền đến tiếng cầu xin tha thứ của đám người, Tống Kình thì nhìn có chút hả hê nhếch miệng cười một tiếng: "Vâng!"
Vui vẻ vẫn chưa tới một giây, thanh âm âm trầm của Xích Dương liền truyền tới: "Cậu phụ trách dẫn đầu."
Tống Kình: "!"
"Phốc phốc!" Chung Noãn Noãn một cái nhịn không được, cười ra tiếng.
Thấy cô vợ nhỏ nhà mình vui vẻ, Xích Dương cũng không để ý tới đám người không dùng hết thể lực này, nắm tay cô vợ nhỏ, đi về hướng nhà ăn chuyên môn của bộ đội đặc chủng.
Chạng vạng chiều tối cuối thu đã sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424569/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.