"A a a a a a a -- Lão đại, chị quả thực quá mức, khó trách hôm qua chị chết sống không cho em đi phá huỷ chỗ hội sở kia, chị chị chị.. Ô ô ô, nhiều đồ như vậy, bên trong khẳng định có hàng tốt, chị vậy mà tất cả đều đem nó cho nổ, một cái đều không để lại cho em. Chị quá mức!"
Chung Noãn Noãn đưa di động kẹp ở trêи bờ vai, trêи tay ôm một chồng sách vở lấy từ phòng giáo vụ: "Những hàng phế phẩm kia có gì tốt? Cậu thật có muốn, liền đi Jeffery nơi đó tự chọn."
Eden lắp bắp: "Đồ vật của lão gia hỏa kia bán được rất đắt.."
Khóe môi Chung Noãn Noãn nhịn không được giơ lên một vòng mỉm cười, biết Eden lại muốn dọa dẫm cô, thế nhưng lại cam tâm tình nguyện đáp lại nói: "Đi, tôi trả cho cậu."
"Vậy em muốn chọn 5 loại!" Eden lập tức cầm lấy đồ long đao chặt lão đại nhà mình.
"Bớt nói nhảm, ít nhất 10 loại."
"Ngao!"
Sau một thanh âm thoải mái đến thấu triệt vang lên, điện thoại cúp máy.
Nghĩ đến đồ vật hôm qua quên, Chung Noãn Noãn gọi điện thoại cho Selina.
"Lão đại, có dặn dò gì, chúng tiểu nhân lập tức đi làm!"
Đoán chừng vừa rồi Eden bật loa ngoài, cho nên Selina ở bên cạnh cũng nghe đến. Giờ phút này, cảm xúc của hai người chưa từng có tăng vọt, chân chó đến không muốn không muốn.
"Tôi lại rút lấy một phần hàng mẫu máu của Chung Thiên Thiên, đem hàng mẫu máu này một lần nữa dựa theo phương pháp trước đó lại đi làm kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424539/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.