Xích Dương chỉ là nhẹ gật đầu, thế nhưng là Khúc Minh Nghĩa lại mặt mũi tràn đầy đều là nét cười, trấn an nói: "Tiểu Duệ, ba của cháu bình thường bận rộn công việc, nhưng ông ấy thật sự là rất nhớ cháu. Cháu có rảnh nhiều đến bộ đội nhìn xem ba cháu. Gần nhất thân thể ba cháu không tốt lắm, mặc dù chú có thể giúp đỡ chiếu cố, nhưng chú dù sao cũng là người ngoài."
Lãnh Kỳ Duệ vừa muốn nói chuyện, liền bị Diệp Hải đánh gãy.
"Tiểu Duệ, ba thật sự rất cần em chiếu cố. Dù sao ẹm cũng không muốn đi học, nếu không dứt khoát đến bộ đội ở đi. Như vậy ba nhìn xem em cũng có thể an tâm, em cũng có thể hỗ trợ chiếu cố cho ba."
Vốn dĩ nghe được thân thể Lãnh Tấn Bằng không tốt, Lãnh Kỳ Duệ liền định chuyển đến ở bộ đội, thế nhưng là bị Diệp Hải nói như vậy, sự tức giận trong lòng Lãnh Kỳ Duệ trong nháy mắt liền thăng đi lên, lập tức cuồng oanh loạn tạc đối với Diệp Hải.
"Đây là ba tôi, không phải ba anh, có ở hay không đều là chuyện của tôi, anh mẹ nó suốt ngày nói loạn cái gì! Diệp Hải, nói cho anh biết đừng lúc nào cũng lắc lư ở trước mặt lão tử, anh không nghe hiểu tiếng người có phải không?"
"Hỗn trướng!"
Lãnh Tấn Bằng vốn cũng không hài lòng thái độ của Lãnh Kỳ Duệ, bây giờ nghe anh nói chuyện cùng anh trai của mình như thế, thế nhưng là Diệp Hải xưa nay đều rộng lượng bao dung anh, liền càng là ngăn chặn không được tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424525/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.