Nhóm tân khách đứng ở một bên đều không quen biết Giang Hoằng Ích cùng Tạ Từ Dung, nhao nhao gật đầu. Có người còn xem ở Xích Dương là thủ trưởng lớn trong tương lai mồm năm miệng mười hoàn nguyên chân tướng sự thật chuyện Giang Hoằng Ích muốn đánh người.
"A, mợ cũng nghe thấy rồi đấy, cháu cũng không có cưỡng từ đoạt lý, mà là Giang Hoằng Ích muốn đánh cháu trước. Xích Dương không đuổi anh ta đi, chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn anh ta đánh cháu trước mặt mọi người, như vậy mới xứng với thân phận quân nhân của anh ấy?"
Cái gì? Mợ?
Chúng tân khách bị Chung Noãn Noãn lừa một phen lúc này mới phản ứng kịp, ngã trêи mặt đất người lại là thiếu gia tập đoàn Vân Thượng. Đám người này cũng không biết người nắm quyền thực sự của tập đoàn Vân Thượng là Chung Khuê Quân, hận không thể che mặt tại chỗ, không muốn để Tạ Từ Dung nhớ kỹ bọn họ.
"Chung Noãn Noãn, cô quả thật miệng lưỡi bén nhọn! Bất kể nói thế nào, cậu ta ra tay chính là cậu ta không đúng!"
"Xích Dương là quân nhân ưu tú của quân đội chúng tôi, cậu ấy là tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đi tổn thương một người. Mời vị phu nhân này không muốn tùy ý nói xấu sĩ quan ưu tú của chúng tôi."
Lãnh Tấn Bằng cùng Khúc Minh Nghĩa cũng đi tới, Khúc Minh Nghĩa càng là nghĩa chính ngôn từ chính danh cho Xích Dương.
"Đủ rồi! Bà bớt tranh cãi! Xem nó đều bị bà chiều thành hình dạng gì? Một người đàn ông, lại dám đánh em gái mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424491/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.