Âu Minh Tịch: "..."
Xích Dương nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Cô ta cùng em là bạn bè?"
Chung Noãn Noãn lắc đầu: "Không phải. Em vẫn cho là chị ấy là chị dâu tương lai của em, cho nên đối đãi với chị ấy như một người chị."
"Nếu không phải bạn bè, cũng không phải người thân, cô còn nói nhảm với Noãn Noãn nhiều như vậy."
Âu Minh Tịch: "!"
Xích Dương đem chân của Chung Noãn Noãn cẩn thận từng li từng tí bỏ vào bên trong giày, nắm tay cô rời đi.
Nhìn người đàn ông sau khi nói cô, ngay cả một câu chào hỏi đều không nói liền rời đi, Âu Minh Tịch tức giận đến muốn chết, đồng thời nhưng lại lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Người đàn ông như Xích Dương không thể nghi ngờ là ưu tú.
Loại này ưu tú không chỉ có biểu hiện ở sự nghiệp, cũng biểu hiện ở thái độ đối nhân xử thế.
Trung thành đối với người phụ nữ của mình, lạnh nhạt đối với những người phụ nữ khác. Tôn trọng người thân bạn bè, lạnh nhạt đối với người xa lạ, vô tình đối với kẻ thù.
Cho nên, mặc dù cô rất tức giận, nhưng mà hứng thú đối với Xích Dương lại lớn hơn.
"Chung Noãn Noãn!"
Bên này Xích Dương mang theo Noãn Noãn vừa mới rời đi, liền lại bị người gọi lại.
Quay đầu xem xét, hai anh em Giang Phát Dương cùng Giang Hoằng Ích chính mặt đen thui hướng bọn họ bên này đi tới.
Giang Phát Dương còn tốt hơn chút, dù sao đều hơn 20 tuổi, còn có thể hơi khống chế một chút tính tình của mình. Thế nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424489/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.