Qua nửa năm nữa bọn họ liền muốn kết hôn, liền có thể lấy danh nghĩa vợ chồng sống hạnh phúc ở cùng một chỗ.
Nhưng mà còn cô thì sao? Cô cảm giác sau khi từ bỏ Xích Dương, mình liền bước vào một mảnh rừng rậm u ám, dù cho thế giới bên ngoài ánh nắng xán lạn, lại vô luận như thế nào cũng không chiếu rọi đến trêи người cô.
"Thiên Thiên."
Đột nhiên, một cái tay trắng nõn đặt ở trêи vai Chung Thiên Thiên, còn tưởng rằng là Tiết Mễ Kỳ, Chung Thiên Thiên tâm tình không tốt đang chuẩn bị khiến cô ta lấy tay ra, ghé mắt xem xét, người tới lại là Âu Minh Tịch.
Âu Minh Tịch là con gái của phó thi trưởng thành phố Giang, là người phụ nữ mà anh họ Giang Phát Dương của cô đang theo đuổi, là con dâu tương lai đáng tự hào nhất của nhà họ Giang, không phải cô có thể đắc tội.
Mặc dù tâm tình không tốt, nhưng cũng không thể không triển lộ một một nụ cười trái lương tâm.
"Chị Âu."
Âu Minh Tịch vỗ vỗ bả vai của Chung Thiên Thiên, an ủi: "Thiên Thiên, em chịu ấm ức."
Một câu, hơi kém khiến Chung Thiên Thiên rơi nước mắt.
"Noãn Noãn thật sự là quá đáng, vậy mà đoạt bạn trai của chị mình. Nhưng mà Xích Dương này thật đúng là rất ưu tú. Anh ta đến cùng là bối cảnh gì?" Âu Minh Tịch nhìn như lơ đãng, lại là ý đồ rõ ràng mà hỏi thăm.
Chung Thiên Thiên lắc đầu: "Không biết. Nhưng mà tiệc hội ngày hôm nay là Xích Dương xử lý, phục vụ cùng đầu bếp là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424484/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.