"Thiên Thiên, sao cậu lại bị thương? Sao đang yên lành tự nhiên lại bị chấn động não?"
Vẻ mặt của Chung Thiên Thiên ảm đạm: "Còn không phải là Chung Noãn Noãn! Ngày đó nó ra tù, Xích Dương đến nhà tớ làm khách, dì Triệu cùng mẹ tớ đều bận rộn, nó lại tại một bên làm thiên kim đại tiểu thư, cho nên mẹ tớ để cho tớ bưng chén nước cho Xích Dương. Kết quả nó liền nói tớ câu dẫn Xích Dương. Tớ phản bác, nó liền cãi nhau với tớ.
Ba tớ lại bởi vì những năm này nó ở bên ngoài chịu khổ, cho nên đặc biệt bênh vực nó. Nó vừa khóc, ba tớ liền mắng tớ. Cậu cũng biết tớ không hay gây chuyện, đây là chuyện mà thục nữ không thể nào làm được, nhưng nó một mực mắng tớ, tớ vì quá ấm ức cùng khổ sở nên đã tự mình đâm đầu vào tường một cái."
Tiết Mễ Kỳ tròng mắt đều muốn trợn lồi ra, thanh âm cất cao nói: "Cậu tự sát?"
"Xuỵt, nhỏ giọng một chút. Mất mặt."
Tiết Mễ Kỳ nhanh chóng điều chỉnh thanh âm đến nhỏ nhất, vội la lên: "Thiên Thiên, sao cậu ngốc như vậy? Còn bao nhiêu thời gian tốt đẹp đang chờ, vậy mà cậu lại đi tự sát!"
Cuộc sống đại tiểu thư tốt như vậy nếu đưa cho cô, cô nhất định không nỡ tự sát!
Ánh mắt Chung Thiên Thiên chán nản nói: "Lúc ấy tớ cũng là bị tức hồ đồ, nghĩ nếu ai cũng không tin tớ, tớ thà rằng lấy cái chết để chứng minh. Cậu cũng biết, trước kia ba mẹ tớ đều rất yêu thương tớ, nhưng là từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424474/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.