"Không có gì." Chỉ cần có tay nhỏ để nắm, Xích Dương liền cảm thấy vui vẻ.
Dù sao anh xem như thấy rõ, chỉ cần cô vợ nhỏ của anh không nguyện ý, cả cái nhà này, không ai có thể bắt nạt được cô.
Giang Xu Uyển đau lòng nhìn Chung Thiên Thiên, cuối cùng vẫn là không để ý cô, đi theo Chung Noãn Noãn vào phòng.
Giúp việc trong nhà là dì Triệu thấy thế, nhanh chóng ba chân bốn cẳng đi qua, đỡ người bị ngã rách da là Chung Thiên Thiên lên tầng thay quần áo.
"Noãn Noãn, con cũng đừng trách mẹ con. Lúc trước bởi vì chuyện cũ, mẹ con luôn cảm thấy mình mắc nợ mẹ Thiên Thiên, lại thêm chuyện con lúc ba tuổi bị bọn buôn người bắt cóc, qua nhiều năm như vậy, vẫn luôn là Thiên Thiên thay con sinh hoạt ở tại bên người mẹ con, cho nên đối với Thiên Thiên, mẹ con càng nhiều thêm một chút cưng chiều. Bây giờ con trở về, trong một khoảng thời gian ngắn, tư tưởng của mẹ con còn chưa thay đổi được, có đôi khi trong tiềm thức, khó tránh khỏi sẽ có chút không công bằng.
Nhưng mà con phải tin tưởng rằng, con mới chính là con gái ruột của mẹ con, mẹ con làm sao có thể không yêu con được? Về sau con đừng nói những lời như đâm trái tim ba mẹ như vậy được không?"
"Mẹ, là con trách nhầm mẹ rồi. Bởi vì lúc trước mỗi lần có chuyện không tốt xảy ra, mẹ lúc nào cũng ngay lập tức đứng về phía chị, bắt con nhường chị, khiến cho con cảm thấy chị mới là con gái ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-than-y-kieu-the-thu-truong-muon-cai-hon/424405/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.