Buổi sáng, sau khi ăn điểm tâm, qua bên lão thái thái thỉnh an, bọn ta cùng nhau trở về trong vườn. Trên đường, Bảo Thoa khẽ kéo tay áo ta, ta biết nàng có chuyện muốn nói, liền đi chậm lại, đi cùng nàng đến Hành Vu uyển. 
Đợi ta ngồi xuống, Bảo Thoa nói: “Muội muội, có một chuyện, tỷ muốn thương lượng với muội một chút.” 
Thấy Bảo Thoa vẻ mặt nghiêm túc, bèn nói: “Chị em chúng ta xưa nay thân mật gần gũi, có chuyện gì Bảo tỷ cứ nói, muội nghe.” 
Nàng gật gật đầu, đứng lên đi vài bước, sau đó quay đầu nhẹ nhàng nói: “Hôm qua Tập Nhân vụng trộm đưa tỷ mấy quyển sách, nói là Bảo Ngọc gần đây cứ giấu giấu diếm diếm xem loại sách này, nhờ tỷ xem là sách gì, có phải sách tốt hay không.” 
“Vậy tỷ thấy sao? Muội còn không biết hắn có đọc sách, chỉ thấy suốt ngày chạy chơi trong vườn.” 
Bảo Thoa gật đầu: “Tỷ nhìn qua, cũng không phải sách chính phái gì. Không biết Bảo Ngọc lấy đâu ra mấy loại sách này, muốn nói cho dì, lại sợ khiến dì tức giận, phạt người hầu trong phòng Bảo Ngọc. Cho nên, mới thương lượng với em trước, em xem việc này phải làm thế nào mới tốt?” 
Ta nghĩ nghĩ, rồi đáp: “Nếu chuyện này đến tai mợ, lại đánh hắn, mắng hắn, đầu gỗ ấy nhất định không chịu nghe lời, ngược lại là không tốt. Không bằng chị em ta âm thầm sửa hắn, để hắn tự mang sách kia đốt đi. Tỷ thấy thế nào?” 
Bảo Thoa gật đầu. “Nhà chúng ta cũng được coi như nhà thư hương, tổ phụ cũng yêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ten-ta-la-lam-dai-ngoc/752563/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.