🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta đương nhiên không tín nhiệm nổi Nam Uyển vương gia.

Nhưng ta cũng không nghĩ ra mình rốt cuộc có cái gì đáng giá để cho vương gia mưu đồ.

Nếu nói tham luyến mĩ sắc của Đại Ngọc, hắn là một vương gia, cho dù ta có ở Giả phủ đi chăng nữa, chỉ cần hắn đưa sính lễ đến cho phụ thân, ta đều chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi kiệu vào vương phủ. Cho nên, loại trừ.

Nếu nói quyền thế, Lâm gia đã suy thoái từ lâu, có gì hay mà ham. Giả phủ, ta chỉ là một tiểu thư bên ngoại đến ở nhờ, căn bản một chút ảnh hưởng cũng không có.

Nếu nói tiền tài, phụ thân cũng không phải tham quan, gia sản trong nhà đều là tổ tiên để lại qua mấy đời. Một ít đó, đối với vương gia như hắn, đáng bao nhiêu đồng tiền.

Nghĩ đi nghĩ lại, không nghĩ ra hắn rốt cuộc vì cái gì. Thôi thì tạm cho hắn quan tâm đến tình bằng hữu với phụ thân đại nhân đi.

Dù sao, chuyện ta làm hắn biết được không mười thì cũng được chín phần rồi, cũng không rõ hắn còn muốn để ý điểu tra ta bao lâu nữa. Để cho hắn đặt người lén theo dõi, không bằng cứ để hắn đưa người ra công khai luôn, hắn nhìn được, ta cũng nhìn được, đỡ mất công lo lắng.

Hơn nữa, nếu hắn với ta có hứng thú như vậy, cũng không phải không thể lợi dụng. Bị hắn xem thấu cố nhiên là chuyện xấu, phải làm sao để chuyện xấu thành chuyện tốt, còn phải xem ta có đủ bản lĩnh hay không.

Vương gia đã không để ý

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ten-ta-la-lam-dai-ngoc/752553/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.