Ta và Bảo Ngọc ở lại chỗ dì Tiết ăn cơm chiều, Tuyết Nhạn cùng vài nha đầu cũng ăn cơm xong, tiến vào hầu hạ. Ta hỏi Bảo Ngọc: “Huynh muốn về hay chưa?”
Bảo Ngọc cũng có chút mệt mỏi, đáp: “Muội đi, ta cũng đi.”
“Chúng ta ở đây đã nửa ngày, bên kia không biết có đi tìm hay không?”
Liền hướng dì Tiết xin cáo từ.
Nha hoàn đội mũ cho Bảo Ngọc có điểm vụng về, làm hắn không kiên nhẫn quát mắng. Ta tự nhiên không thích có người bên tai lớn tiếng tranh cãi ầm ĩ, liền nói với Bảo Ngọc: “Ồn ào cái gì, lại đây, muội mang cho huynh là được.”
Giúp hắn sửa sang lại y quan, còn mình thì để Tuyết Nhạn phủ cho cái áo choàng ngắn, liền rời đi.
Dì Tiết nói: “Bà tử đi theo các con đã đến đâu, vội vã làm gì?”
Bảo Ngọc nói: “Không cần đợi các bà ấy, có nha hoàn đi theo là đủ rồi.”
Dì Tiết rốt cuộc lại sai hai bà tử đi theo chúng ta về tận chỗ lão thái thái.
Lão thái thái biết chúng ta là từ chỗ dì Tiết trở về, rất là cao hứng. Biết chúng ta uống rượu, bèn sai người đưa bọn ta đi nghỉ ngơi. Tình tiết đến đây ta không còn nhớ rõ, đại khái là Lý ma ma gây chuyện, Bảo Ngọc tính tình trẻ con gây ra ầm ỹ. Ta không kiên nhẫn ngồi nghe, chỉ nói uống rượu vào có điểm uể oải, lão thái thái vội sai Tử Quyên đưa ta đi nghỉ.
Ta loáng thoáng nghe thái thái hỏi bà tử đi theo chúng ta lại không theo trở về, cũng lười để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ten-ta-la-lam-dai-ngoc/752549/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.