Tác giả: Luna Huang 
Diệp Cẩn Huyên nhìn tờ giấy Dược Hằng lưu lại rất lâu rồi mới gấp gọn cất kỹ trong ngăn kéo bàn trang điểm. Nàng bế Vô Sự lên giường nằm, nghĩ ngợi một lúc phất tay gọi Hải Dụ bên cạnh. 
"Lấy gương." Hai chữ nhỏ gọn phun ra không được rõ ràng nhưng Hải Dụ nghe vẫn hiểu được. 
Lúc này Diệp Cẩn Ninh cùng Mẫu Đơn đến thấy cửa mở liền bước vào. Hải Dụ đi đầu hành lễ, Mẫu Đơn cũng hướng Diệp Cẩn Huyên hành lễ. 
"Tứ muội muội thương thế đã tốt?" 
Vô Sự thấy được Diệp Cẩn Ninh liền xù lông tạo thế phòng bị, nhân tiện hung dữ sủa vài tiếng đuổi khách. Diệp Cẩn Huyên xem như không biết mà nhẹ nhàng vuốt ve lông của nàng như giúp nó giảm bớt căng thẳng. 
Nàng ngồi trên giường, lưng tựa trên thành giường quay lưng với Diệp Cẩn Ninh vẫn không trả lời, mắt cũng không nhìn lại. 
Diệp Cẩn Ninh nhếch môi đầy khinh bỉ rồi phe phẩy cái gương nhỏ bước đến. Giọng điệu thập phần thể hiện sự vui vẻ: "Tứ muội muội, phụ thân mới tặng cho ta chiếc gương lưu ly rất đẹp nên đặc biệt đến đây cho tứ muội muội xem a. Ở chỗ chúng ta sẽ không có cái thứ hai đâu, vì đây là cống phẩm đấy." 
Quận chúa thì đã sao, được hoàng thượng ban thưởng thị đã sao? Cũng chỉ là một xú nữ thứ xuất phế phẩm thôi. Nàng là cố tình đến để Diệp Cẩn Huyên thấy rõ dung mạo của mình đừng nên động vào thái tử cùng Niệm vương gia. 
Vừa đến trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tam-an/1899292/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.