(Ngạo tòa, nguyên chủ đây là gặp phải cái dạng người thâm tình a, không phải chỉ là người được sắp đặt cho hôn nhân thôi sao, hắn sẽ không phải là thật như vậy say lòng đi?)
(A- a! còn nắm tay nữa, ew, ta không phải nữ chính ngôn tình đâu, đừng làm ta mắc ói!)
Nàng ngay lập tức rút tay lại, sợ không nhịn được mà làm ra dáng vẻ nôn mửa, hắn mà nhìn thấy chắc là bị chạm đến cái gọi là lòng tự ái đi.
Bị người mình yêu dứt khoát từ chối, hắn con tim tức khắc rạn nứt, ngay cả lòng tự trọng cũng không còn khi nàng không chút do dự nói một điều.
Bạch Tư Yên vừa lấy khăn lau tay, vừa ở một bên không kiêng nể mà châm biếm:"Một đồ không dùng 2 lần."
Câu này triệt để chạm đến giới hạn của Lục Nam Huy, hắn nổi nóng đập bàn đứng lên, quát to:"Em có biết xấu hổ là gì không hả!?"
Lục Nam Huy:"Lời này mà còn có thể nói ra được, nếu em không phải là nữ tử thì anh sẽ thật ngay tại đây vạch trần cái bộ mặt xấu xa của em rồi!"
Bạch Tư Yên cũng là không chịu thua, ngồi dậy dùng câu của hắn để đối phó hắn:"Cho anh biết, nếu anh không phải là khách thì tôi cũng sẽ thật như vậy đối với anh động tay động chân rồi!"
Lục Nam Huy:"Em..."
"Xin thứ lỗi nhưng Tư Yên có người đến đón em kìa." đây là giọng nói của quản lý chen ngang cả hai người.
Quản lý, nàng đối với cả hai đưa ra lời phê bình:"Với đừng có gây lộn ở đây, ra ngoài rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-the-ma-lam-khuay-dao-cuoc-song-cua-nguyen-chu/236981/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.