Hạ Nhược sắc mặt bình tĩnh như cũ, những việc này cô đều có thể đoán trước được. 
Phong Ngạn lại nhíu mày, “Bác cô thật quá đáng. 
”Người làm chủ Hạ gia hiện tại lại là con riêng cũng không phải cái bí mật lớn gì, anh cũng biết đến. 
Tuy nhiên, dùng thủ như vậy để đối phó với cháu gái cùng huyết mạch đúng thật là hèn hạ. 
Hạ Nhược cong môi cười nói: “Nói không chừng tôi còn phải cảm ơn ông ta đó chứ”. 
Phong Ngạn không khỏi giơ tay sờ trán Hạ Nhược: “Cô có phải bị phát sốt rồi không?”Nếu đổi lại thành anh mà nói, tuyệt đối khi trở về sẽ lôi người ra đánh một trận, hoặc là âm thầm chỉnh cho người đó một trận ra trò. 
Hạ Nhược hất văng tay anh ra, tức giận nói: “Anh mới phát sốt đấy. 
”Nơi này, chất đất trên đồng ruộng đều giống nhau, vừa hay có phân của dị thú sẽ được dùng để ủ để làm chất dinh dưỡng cho cây. 
Trên núi, cây to đều bị chặt quang, cô vừa lúc dùng để trồng cây ăn quả, còn đỡ phải sau này thuê người tới chuyển cây lên. 
Đương nhiên, việc nào ra việc đó, Hạ Húc Hoằng làm quá mức như thế, chẳng tính là gián tiếp giúp cô, bản chất sự việc cũng phải tính đủ, cô trước tiên cứ ghi thù đã, sau này sẽ hoàn trả lại đối phương gấp bội. 
Phong Ngạn thấy cô suy nghĩ sâu xa, nghĩ hỏi: “Nếu không để tôi giúp cô trút hết giận?”Anh muốn đánh gia chủ nhà họ Hạ hoặc là đem Hạ gia phá đổ thật nhẹ nhàng. 
An tự nhiên cho rằng, chính mình ức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-phai-lam-hoc-than/3966028/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.