Thấy Phong Ngạn ăn vạ không đi, Hạ Nhược nhìn anh với ánh mắt nguy hiểm.
“Tôi và anh lại không thân, trai đơn gái chiếc ở cùng một chỗ thì không tốt lắm đâu!”Phong Ngạn rất là không thèm để ý nói: “Ở chung mấy ngày không phải sẽ quen thuộc hay sao?”Tiếp theo, anh nhìn Hạ Nhược từ trên xuống dưới: “Cô trừ bỏ khuôn mặt lớn lên miễn cưỡng mới tính là dễ nhìn một chút, còn dáng người gầy như mầm giá nhỏ này tôi không có hứng thú đâu, cho nên cô cứ yên tâm về sự an toàn của bản thân, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu.
”Hạ Nhược mặt tối sầm, đem gối ôm ở trên sô pha ôm ném về hướng anh: “ Mắt của anh chắc là bị mù? Tôi nhìn đẹp như vậy, chỗ nào là miễng cưỡng dễ nhìn một chút?”Dáng người cô hiện tại đúng thật có hơi gầy một chút, nhưng cũng không thể nói giống cây giá nhỏ được?Cái tên vô lại này có biết nói chuyện hay không vậy?Phong Ngạn giơ tay đem gối ôm tiếp được, nhân tiện đưa tới dựa sau lưng, nói có lệ: “Được rồ, cô là xinh đẹp nhất!”Anh chưa bao giờ chú ý một cô gái có xinh đẹp hay không, nhưng anh nhìn Hạ Nhược lại thấy rất thuận mắt.
“Vậy chuyện này cứ tính như thế, tôi sẽ ở tạm đây mới ngày!”Đây vẫn là lần đầu tiên mà anh ứng phó với con gái, thấy Hạ Nhược mặt đen như cũ, lại sợ cô tiếp tục muốn đuổi người đi liền vội vàng đứng dậy nói: “ Thân thể của tôi còn chút suy yếu, tôi về phòng nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-phai-lam-hoc-than/3966012/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.