Thật ra trong Tiên Ma đằng còn chứa một ít, nhưng loại mật ong này ở đây khá là quý, Hạ Nhược không muốn lấy ra bán đi.
Tịch Du tiếc nuối cười: “ Không sao, nếu sau này cô còn lấy được nhiều loại mật ong này, đều có thể tìm tôi để bán.
”“ Cô muốn dùng mật ong để đổi lấy các vật dụng khác thì đều có thể tìm tới tôi để đổi.
”“Được!” Hạ Nhược gật đầu.
Tịch Du chủ động trao đổi số điện thoại liên hệ với Hạ Nhược.
Một lát sau, Tịch Du ngồi nói chuyện phiếm với Minh Duệ.
Tịch Du nói: “Lão đại cũng không biết đã chạy đi đâu, ngày mai chính là ngày thi khảo sát cuối cùng.
”Minh Duệ liếc mắt nhìn anh, “Chắc chắn cậu ấy sẽ tới kịp, cậu không cần nhọc lòng lo nghĩ.
”“Hai! Tôi chỉ cảm thấy gần đây lão đại quá liều mạng.
Đám bác sĩ và Dược sư Liên Bang kia cùng với cũng thật bất tài, rõ ràng nói tinh thần lực của lão đại không thể khôi phục được, còn tung tin cho tất cả dân chúng đều biết, đúng là rắm thối mà”.
Ở trong lòng Tịch Du, cậu đều cho rằng lão đại vinh viễn là người mạnh nhất.
Minh Duệ đẩy mắt kính trên mũi, đem lo lắng dưới đáy mắt cất giấu, “Khẳng định là có cơ hội khôi phục lại như cũ.
”Tịch Du nói xong, đột nhiên nhớ tới tinh thần lực của Hạ Nhược cũng xuất hiện vấn đề, nhìn cô an ủi, “ Rồi đến một ngày, cô cũng sẽ khôi phục lại bình thường.
”Trên mặt Hạ Nhược lộ ra thần sắc tràn đầy tự tin: “Ừm, tôi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-phai-lam-hoc-than/3966010/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.