Từ sau khi bố của nguyên chủ chết trận, đãi ngộ của cô ở Hạ gia giảm xuống rất nhiều, nếu không phải có bà của cô vẫn còn ở đây, chỉ sợ là cô sẽ bị tính kế mà trực tiếp bị đuổi ra khỏi nhà.Hạ Nhược cũng không muốn ở lại Hạ gia mà xem sắc mặt Hạ Húc Hoằng để sống, như vậy cũng không thuận tiện cho cô hành động.
Nên cô quyết định phân nhà ra sống một mình.Sắc mặt Phỉ Thục Nhân hơi thay đổi, ngồi nghĩ một chút rồi lại thở dài: “Cũng đúng, từ sau khi bố cháu qua đời, càng ngày nơi này càng không giống như một gia đình, một chút tình người đều không có”.Trong phòng khách, người hầu đã sớm bị Phỉ Thục Nhân sai đi chỗ khác, bà hiện tại là chủ mẫu của nhà này nên có thể tự mình bố trí, hai người nói chuyện cũng không cần phải kiêng dè gì cả.“ Vậy để bà gọi chú ba cùng với tiểu cô của cháu tối nay về nhà ăn cơm, bà sẽ nói với lão già kia chuyện này”.“Cháu cảm ơn bà!” Ở Hạ gia, hiện tại yêu thương cùng che chở cô nhất chính là bà của cô.Chú ba cùng với tiểu cô cũng là do bà của cô sinh ra, bọn họ đều đối với cô rất tốt, nhưng bởi vì bọn họ đã tách ra ngoài sống từ sớm, nên cũng khó có thể quan tâm cô được nhiều.Phỉ Thục Nhân yêu thương sờ đầu cô: “Chỉ tiếc, lại phải để cháu chịu ủy khuất!”“Tài sản trên danh nghĩa của cha mẹ cháu đều đã bị thâu tóm, càng là bị nhóm người hèn hạ kia xếp vào rất nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-phai-lam-hoc-than/3965998/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.