Người là người duy nhất đối tốt với ta trong tông môn.
Mẫu thân phớt lờ ta, ghét bỏ ta, nhưng tông chủ lại đích thân chỉ dạy ta, hướng dẫn ta trên con đường tu luyện, trở thành người sư phụ tốt của ta.
Tình mẫu tử mà ta luôn thiếu thốn đã được bù đắp khi ở bên tông chủ.
Thấy tông chủ hiện thân, dù mẫu thân có ghét bỏ ta đến đâu, bà cũng không thể không giữ thể diện cho tông chủ.
Tông chủ đứng bên cạnh ta, nhẹ nhàng nói:
“Nếu Nhu Nhi đã chọn Hồ Ly, thì Thanh Nhi con hãy ký kết khế ước với Bạch Hổ đi.
Còn về linh thảo, nếu Nhu Nhi muốn có thì hãy đi luyện tập.
Tu luyện mười mấy năm mà mới chỉ đạt đến khí cảnh là chuyện không nên.”
Tim ta ấm áp, thì ra cảm giác được ai đó bảo vệ lại tuyệt vời như vậy.
Ngay khi tông chủ nói xong, ánh mắt đầy căm ghét của muội muội liền hướng về phía ta.
Điều mà nàng ghét nhất chính là có ai đó so sánh ta với nàng.
Thiên phú là yếu tố cơ bản để xem liệu một người có thể thành tiên hay không.
Có người tu luyện cả trăm năm vẫn chỉ là Trúc Cơ, có người chỉ vài năm đã có thể kết thành Kim Đan.
Muội muội là trường hợp đầu tiên, còn ta là trường hợp thứ hai.
Vì vậy, nàng luôn tìm mọi cách để chèn ép ta.
Chỉ khi nhìn thấy ta đau khổ, nàng mới có thể dập tắt nỗi ghen tị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-doi-ho-ly-lay-bach-ho/3618429/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.