Thẩm Dịch Nhiên rời khỏi Hoa uyển, trở về phủ thống soái thì bất ngờ gặp được một vị khách đặc biệt.
Từ lúc vào cổng, cấp dưới đã báo cho anh ta biết là Sở Quân Huân đến, nên anh ta cũng không quá bất ngờ, còn cho rằng anh đến rất đúng lúc. Bây giờ coi như Lâm Liên Kiều là hôn thê của anh ta rồi, anh có muốn cướp, cũng cướp không nổi.
Trong căn phòng tiếp khách lúc này, chỉ có một mình Sở Quân Huân đang đợi sẵn. Trong tâm thế là một chủ nhà, thẩm Dịch Nhiên tỏ ra vô cùng niềm nở, thoải mái chào đón anh như hai người chưa từng có cuộc ẩu đả.
"Không biết Sở Quân thống soái đến thăm, tôi còn chưa kịp chuẩn bị gì nhiều, xin lượng thứ."
Trái ngược với thái độ vui vẻ ra mặt của Thẩm Dịch Nhiên, Sở Quân Huân lại lạnh lùng cứ như băng tuyết nghìn năm, ánh mắt nhìn anh ta còn có phần kiềm chế, cố gắng nói chuyện một cách điềm đạm.
"Thẩm thống soái không cần phải chuẩn bị, tôi không dự định ở đây lâu."
Thẩm Dịch Nhiên biết rõ mục đích của anh đến đây, những vẫn tỏ ra ngây ngốc, nét vờ vịt không hiểu lại cố ý phô trương ra rõ như ban ngày.
"Ồ, vậy sao? Không biết anh đại giá quang lâm đến đây là vì chuyện gì?"
Sở Quân Huân không vòng vo tam quất, anh trực tiếp vào thẳng vấn đề, đáp lại vô cùng ngắn gọn.
"Đến tìm vợ."
Thẩm Dịch Nhiên trợn mắt kinh ngạc, biểu cảm có phần quá lố.
"Vợ? Anh nhìn trúng cô gái nào ở Cửu Lạc thành của tôi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858285/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.