Lâm Liên Kiều đứng nhìn mình trước gương, cô đưa tay lên chạm vào ảo ảnh của mình trên lớp kính, gương mặt sưng húp lấm lem, trông bản thân vô cùng tệ hại.
"Sau đó… sau đó thì mình phải làm gì đây? Mặc kệ anh ấy và quay trở về Thiên thành, sống một đời yên bình với cha, với bạn bè. Hay tìm anh ấy hỏi cho ra nhẽ, đâm vào tim anh ấy vì đã phản bội? Rốt cuộc thì mục đích của việc sống lại này là gì? Thù cũng đã trả xong rồi, vậy mà sao mình vẫn còn phải chịu tổn thương như vậy, hay vốn dĩ, cuộc sống của mình đã định sẵn như thế rồi?"
Cô mấp máy môi, tự nói với nội tâm của chính mình, gương mặt hiện lên một sự bất lực, chỉ muốn buông xuôi tất cả.
Thẩm Dịch Nhiên đứng dựa người bên ngoài cửa phòng tắm, nghe tiếng nước rào rào chảy xuống, chắc cô sẽ nghe được chữ được chữ mất do tiếng nước lấn át, nhưng mồm mép của anh ta vẫn huyên thuyên.
"Này, chậu cũng đã vỡ rồi, sao cô không cân nhắc theo tôi đi? Tuy tôi không tử tế hơn ai nhưng ít ra tôi quen một lúc nhiều người công khai, không như hắn, lừa dối cô."
Đáp lại Thẩm Dịch Nhiên vẫn chỉ là tiếng nước chảy. Đột nhiên, bên ngoài cửa phòng vang lên vài tiếng gõ, Thẩm Dịch Nhiên nhìn lên đồng hồ treo tường, đã gần một giờ sáng rồi còn gì, ai lại đến, hay là ma quỷ trêu ngươi?
Thẩm Dịch Nhiên ngay lập tức đứng thẳng người, chân nhanh bước ra mở cửa, muốn xem là kẻ nào.
Cạch, cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858268/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.