Tối đến, Lâm Liên Kiều phải cải trang để rời khỏi bệnh viện, đến bây giờ mục đích giả nguy kịch của cô vẫn chưa hoàn thành nên không thể nào công khai xuất hiện được.
Sở Quân Huân đưa cô đến nhà giam, rồi vì có việc quan trọng nên anh đã rời đi ngay sau đó, nhưng anh có để lại vài người cận vệ đi theo để bảo vệ cô lúc cần thiết.
Vừa mới đặt chân bước vào, cô đã nhận được bầu không khí ảm đạm của nơi này, ánh đèn màu cam cháy làm cho nơi này tăng thêm phần ngột ngạt. Những tiếng rên la của các tù nhân bị tra tấn cứ như tiếng than khóc của âm hồn dưới địa ngục, có chút rợn người.
Cô càng đi sâu vào trong, càng tò mò muốn nhìn thấy bộ dạng của Lâm Diễm Tinh lúc này. Trong lòng có một chút mong đợi.
"Lâm tiểu thư, cô đến rồi."
"Tôi muốn gặp Lâm Diễm Tinh."
Người quản ngục phất tay, hai tên lính gác liền chạy đến một chiếc lồng nọ, cô bất giác hướng mắt nhìn theo thì thấy bọn họ lôi Lâm Diễm Tinh từ trong chiếc lồng đó ra. Cô ta như người không xương, không đứng vững, ánh mắt thất thần như người mất hồn.
"Lâm tiểu thư từ từ nói chuyện, chúng tôi ra ngoài đây."
Nói xong, quản ngục cùng mấy người lính liền rời đi, cô cũng ra hiệu cho cận vệ ra ngoài, còn cô một mình tiến tới gần người phụ nữ độc ác kia, giờ đã thân tàn ma dại.
Trước khi ngồi xuống trò chuyện cùng cô ta, cô có nhìn kỹ vào chiếc lồng một chút. Hoá ra cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858247/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.