Khi Lâm Liên Kiều đưa súng lên, trong tư thế ngắm bắn, Tiểu Đào trưng ra ánh mắt ngưỡng mộ, miệng há chữ o to đùng không khép lại được. Lâm Liên Kiều trong mắt Tiểu Đào hiện giờ trông thật lợi hại.
Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà Tiểu Đào nhìn thấy, Lâm Liên Kiều cũng chỉ là lần thứ hai tiếp xúc với súng, trình độ của cô vẫn còn kém xa hai chữ lợi hại lắm.
Cô đang tập trung nhắm vào mục tiêu mà không để ý xung quanh đột nhiên im bặt. Người nào người nấy đứng nghiêm chỉnh không dám nhúc nhích.
Một quân viên hướng dẫn đứng gần vội cúi người chào, một bàn tay đưa lên ra hiệu suỵt một tiếng, anh ta liền im lặng.
Bước chân lặng lẽ tiến gần đến Lâm Liên Kiều rồi dừng hẳn ở phía sau cô. Cánh tay vòng qua dáng người đã lại gầy thêm, Sở Quân Huân nắm chỉnh lấy hai tay cầm súng của cô, đầu đưa ra trước, khoảng cách từ cằm của anh đến cánh vai của cô chỉ bằng một đốt ngón tay.
Anh đột ngột lại xuất hiện không một thông báo trước như thế, ngay lúc cô đang bóp cò thì bị giật mình nên bắn trượt.
Quay sang nhìn thấy anh, khuôn mặt lại trở nên rạng rỡ, nhưng cũng có chút e ngại với người xung quanh. Cô khẽ giọng nói nhỏ.
"Sao anh lại đến đây?"
"Đến để dạy em ngắm chuẩn."
Anh nói xong, lại chỉnh tay cô đặt đúng vị trí, mắt vẫn nhìn thẳng, căn bản là anh không nhìn vào mắt cô, anh của lúc này giống như một người thầy tận tâm đang hướng dẫn học trò.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858242/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.