Điềm Á Hiên nói hết câu, đôi môi còn chưa kịp cười thì bất chợt có một ánh đèn pha từ đâu tới soi thẳng vào hai người. Ánh đèn chói loá đến mức khiến cả hai không thể mở mắt.
Sở Quân Huân ngồi trên chiếc xe đó, nhìn cô gái của anh nắm tay một tên đàn ông khác giữa trời đêm tối tăm, trong lòng khó chịu đến mức ngay lập tức bước xuống xe, khí tức trên người anh đáng sợ như sắp đi đánh trận.
Lâm Liên Kiều không biết người trên xe đó là anh, lúc này cô và Điềm Á Hiên đã đứng dậy, cô giúp cậu ta nhanh chóng kéo chiếc xe đạp cũ vào lên lề đường để không cản trở xe của người khác.
"Cậu vừa nãy ngã không bị thương ở đâu chứ?"
Cô lấy tay phủi phủi bụi bẩn trên quần áo của cậu ta, còn hỏi han tỉ mỉ, dáng vẻ vô cùng quan tâm. Nhưng cô không biết rằng, phía sau của mình là đôi mắt hình viên đạn của Sở Quân Huân đang nhìn cô chằm chằm, bàn tay của anh siết chặt kêu răng rắc, đến nỗi cánh tay nổi lên rõ rệt từng sợi gân.
Thấy cô thân thiết, động chạm với một người đàn ông lạ mặt, anh bực tức đến mức không nói được gì, chỉ muốn thay lời trực tiếp bằng nắm đấm. Anh như một con hổ hung tợn, đi chẳng nghe thấy tiếng bước chân, nhưng nguy hiểm mà anh có thể gây ra chỉ cách Điềm Á Hiên không phẩy một giây.
Lâm Liên Kiều như có một linh cảm không lành, cô liền quay lưng lại nhìn phía sau thì đúng lúc này, Sở Quân Huân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858235/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.