Lâm Liên Kiều nhìn bộ dạng này của Sở Quân Huân, cô đoán chắc anh lại ghen với Tống Uyển Trân rồi. Hết ghen với hoạn quan rồi đến người ta là phụ nữ anh cũng không tha, cô thật không biết có thứ gì trên đời mới khiến anh an tâm về cô được.
Nhưng để đối phó với những lúc như thế này, Lâm Liên Kiều cũng đã có nhiều kinh nghiệm để biết mình phải làm gì rồi. Tuy nhiên, ở đây đang là chốn đông người, cô không thể thân mật với anh quá mức, nên chỉ khoác tay anh nói nhỏ.
"Em chỉ thích anh thôi, được chưa?"
Sở Quân Huân tạm hài lòng, khoé môi khẽ cong nhẹ.
"Nói vậy còn nghe được. Đi, anh đưa em đi gặp gia chủ."
Phía bên này, Tống Uyển Trân vẫn đưa mắt nhìn theo Lâm Liên Kiều và Sở Quân Huân, cha của cô ta thấy thế mới nói thầm vào tai cô ta, hai con ngươi chao đảo có ý gian.
"Trân Trân à, con nhất định phải nắm bắt được Sở Quân Huân thì cha mới không bắt con đi xem mắt. Tuy cậu ta lớn hơn con nhiều tuổi nhưng về ngoại hình, thế lực hay tiền tài đều không ai sánh bằng. Có người như thế này làm con rể, cha mới không phải cúi đầu với ai nữa. Con đừng thấy Lâm Liên Kiều kia quấn quýt với Sở Quân Huân như thế mà nản lòng. So với cô ta thì con có xuất thân cao hơn nên không cần phải sợ. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, con cứ cật lực tiến tới là được."
Tống Uyển Trân nghe những lời răn dạy từ cha mà cô ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/858228/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.