Trong phòng thi của Lâm Diễm Tinh, tiếng quạt trần quay lất cất là điểm nhấn cho không gian vô cùng yên tĩnh, các sĩ tử ai cũng tập trung làm bài thi của mình, một tiếng nói dù là thì thào cũng có thể nghe thấy. Giám thị thì đi lên đi xuống, cặp mắt trừng tinh anh, giám sát vô cùng gắt gao.
Lâm Diễm Tinh không biết vì sao mà bụng bỗng nhiên đau nhói, có cảm giác nặng nề. Cô ta gồng người lên, một tay bám vào cạnh bàn, một tay vẫn cố cầm viết giải đề.
Nhưng những cơn chột cứ vài giây lại nhói lên khiến cô ta không thể nào ngồi yên được trên mặt ghế gỗ cứng.
Đúng lúc này, giám thị lại đi ngang qua liền chú ý đến hành động kỳ lạ của cô ta. Nhích cặp mắt kính dày lên, cô giám thị này nhíu mày nhìn cô ta nói.
"Em bị làm sao vậy, sao cứ quắn quéo người mãi thế, hay đang gian lận?"
Trong đầu của giám thị lúc nào cũng chỉ có như thế, nói xong còn lật ngang dọc giấy thi của Lâm Diễm Tinh lên.
Lâm Diễm Tinh mím chặt đôi môi nhợt nhạt không còn chút máu, cô ta xót bụng đến mức giọng cũng run lên, cố giải thích từng chữ nặng nề.
"Không… không phải. Em chỉ là… cảm thấy…"
Cô ta nói mà như đĩa hát xước nên bị chập chờn. Cô giám thị lại chỉnh cặp kính rồi nhìn xuống hai chân đang thắc chặt vào nhau của cô ta, rồi nhìn lên thấy từ da tay đến da mặt của cô ta đều sởn cả lông tóc liền hiểu ra. Thái độ bớt nghiêm khắc, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ta-bi-so-quan-gia-doc-chiem/249647/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.