Editor: Linh
 
Thấy Chung ma ma vẻ mặt kỳ quái, Phùng Liên Dung hỏi: “Sao vậy?”
 
Lúc này Chung ma ma chỉ có thể thành thật trả lời: “Cá muối mất rồi, có điều nương nương đừng nóng vội, bọn Hoàng Ích Tam đều đang đi tìm chung quanh rồi.”
 
Phùng Liên Dung hả một tiếng, vội la lên: “Cá muối còn có người trộm hả?”
 
“Đương nhiên, cá đó rất thơm mà.” Chung ma ma trái lương tâm nói, “Có điều nhiều như vậy, người khác trộm cũng ăn không hết, khẳng định là có thể tìm thấy.”
 
“Có phải là do mèo ăn không?” Phùng Liên Dung nghĩ nghĩ nói, “Trước kia khi còn ở nhà, treo bên ngoài cũng sợ bị mèo ăn, cho nên đều treo lên rất cao.”
 
“Bọn họ treo rất cao mà, mèo con làm sao với tới được, hơn nữa, trong cung cũng không có mèo, dù là có, sợ quấy nhiễu đến nhóm nương nương cũng sẽ bị bắt đi.”
 
Phùng Liên dung cắn môi, tính khí nàng vẫn luôn rất tốt, nhưng cũng không nhịn được tức giận: “Đó là bà ngoại ta tự tay làm, rốt cuộc là ai trộm, vốn hôm nay còn muốn mời……” Sắc mặt nàng biến đổi, “Buổi tối Hoàng thượng đến phải làm sao bây giờ?”
 
Chung ma ma nghĩ, Hoàng thượng không ăn thì thôi, dù thế nào cũng sẽ không trách tội lên người Phùng Liên Dung, chỉ là mấy người bên ngoài thì thảm. Đồ treo trong cung còn bị mất, không một ái phát hiện, đây là chuyện không làm tốt không chừng sẽ bị ăn hèo!
 
Chung ma ma nói: “Cứ tìm tiếp đi.”
 
Phùng Liên Dung rất nghiêm túc: “Bảo bọn họ phải tìm cho kỹ vào.”
 
Chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753986/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.