Triệu Hữu Đường ôm nàng vào trong ngực. 
Nàng khóc chết lặng, mặt dán lên ngực hắn, không hề nhúc nhích. 
Triệu Hữu Đường muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nói như thế nào, chỉ càng tăng thêm sức ôm chặt nàng. 
Qua một hồi lâu Phùng Liên Dung mới ngẩng đầu, khẽ nói: “Lại đứng ở đây thêm lát nữa Hoàng thượng sẽ bị lạnh.” 
“Trẫm không sao, nàng muốn đứng bao lâu Trẫm sẽ cùng nàng bấy lâu.” Lúc này hắn chỉ muốn cùng nàng. 
Phùng Liên Dung thở dài một cái: “Nhưng thiếp thân muốn trở về.” 
“Được, vậy thì trở về.” 
Triệu Hữu Đường sai người xách đèn lồng đi trước dẫn đường. 
Dọc theo đường đi hai người đều không nói chuyện. 
Cho dù vẫn luôn nắm tay nhau. 
Bầu không khí kiểu này khiến Triệu Hữu Đường rất không thích, hắn đã có thói quen đùa giỡn với nàng, thói quen xem nàng vờ ngớ ngẩn, thói quen nàng không muốn xa rời mình, chỉ riêng không có thói quen nàng im lặng. 
Nhưng lúc này, nàng đi bên cạnh hắn, vẻ mặt nhàn nhạt, giống như ánh trắng bốn phía, vô cùng quạnh quẽ. 
Đây không phải nàng của ngày thường. 
Triệu Hữu Đường nhiều lần nhìn nàng, nhưng không có lần nào nàng nhìn lại hắn. 
Triệu Hữu Đường đột nhiên có chút tức giận. 
Hắn tuy không nói ra chuyện này, nhưng cũng chẳng phải chuyện to tát gì, vậy mà nàng lại tỏ loại thái độ này, đừng nói hắn còn tự mình đưa nàng về cung Diên Kỳ! 
“A Dung?” Hắt siết chặt tay, hỏi: “Nàng vẫn còn đang giận Trẫm à?” 
Phùng Liên Dung thầm nghĩ, nàng tức giận hay không thì làm được gì, dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-sung-phi/753969/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.