Nhịn không được nói: "Niệm Niệm ở bệnh viện có hộ công lo rồi, con không cần phải ở đây bồi mẹ đâu, về sớm một chút đi nếu không chỉ chốc nữa là trời sẽ tối rồi."
Cố Vân Niệm hồi thần lại, xem lại thời gian, vậy mà đã sáu giờ chiều.
Đứng dậy, mở bình giữ ấm đặt trên bàn ra, thấy vẫn còn ấm áp, liền nói: "Chờ mẹ ăn cơm xong con liền trở về."
Lượng com Vân Thủy Dao ăn không lớn, mà hiện tại Cố Vân Niệm ăn uống cũng ít nên một bình canh đặt trong bình giữ ấm đã đủ cho mẹ con cô ăn rồi.
Chờ đến khi thu dọn xong, bên ngoài trời cũng đã gần tối.
Vân Thủy Dao thấy thế liền nóng nảy, vội vàng nói: "Niệm Niệm, con về nhanh đi. Trời tối rồi, tuyệt đối đừng đi vào mấy đường tắt ngõ nhỏ."
"Con biết rồi!" Cố Vân Niệm tuy nói ngoài miệng như vậy nhưng cô cũng không có ý định nghe theo lời Vân Thủy Dao.
Tuy rằng hiện tại cô đã không còn nội lực nhưng để đối phó với mấy tên côn đồ thì cũng đủ rồi.
Đến khi Cố Vân Niệm ra khỏi bệnh viện thì màn đem đã buông xuống.
Lúc vừa ra khỏi con hẻm, Cố Vân Niệm bất chợt dừng lại, ánh mắt lạnh băng nhìn hai người nam nữ phía trước đang tay trong tay đi cùng một chỗ.
Hai cái con người tra nam tiện nữ kia là người kiếp trước đã hại chết cô - chị họ Cố Uyển Uyển cùng vị hôn phu Lý Thiên Vũ.
Không nghĩ tới vị hôn phu của cô cùng chị họ đã thông đồng với nhau sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-so-trung-than-y-hoc-ba-tieu-ngot-the/3955103/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.