Chương trước
Chương sau
Chú ý tới ánh mắt như d.a.o nhỏ đến từ bốn phương tám hướng kia, Khương Ấu An thật là dở khóc dở cười.

Bà bà này của nàng là có chút thiếu đòn.

“Thái Hậu nương nương, so đấu nhạc cụ còn muốn tiếp tục không?” Ngọc Quý Phi phía sau Mộ Chiêu Nghi nũng nịu hỏi.

“Đương nhiên là muốn tiếp tục, Ngọc Yến a, ai gia nghe nói Thế tử phi trong phủ ngươi đối với nhạc cụ rất giỏi. Hôm nay ai gia cầm kim tước thoa làm phần thưởng, cần phải tham gia?” Hoàng Thái Hậu nói xong nhìn về phía Khương Ấu An.

Vừa nghe đến kim tước thoa, ánh mắt Cung Ngọc Yến lập tức sáng lên, bất quá nàng không có vội vả để Khương Ấu An tham gia, mà là hỏi: “Thái Hậu nương nương, không biết so đấy này có quy tắc như thế nào?”

“Cũng không có quy tắc gì, đó là bọn nô tài lấy ra mấy nhạc cụ, các cô nương mỗi người chọn một loại. Ngươi cũng thấy rồi, Vân An quận chúa đã chọn tỳ bà, A Yến cô nương trong phủ Lý đại nhân chọn cầm, cây sáo cùng đàn hạc đều bị chọn đi rồi, rương gỗ bên kia còn dư lại mấy thứ nhạc cụ. Nếu là tham gia, liền đi chọn một loại là được.” Thái Hậu nương nương chậm rãi nói.

“Cầm cùng tỳ bà đều bị chọn rồi…….”

Cung Ngọc Yến nói còn chưa nói xong, Ngọc quý phi che miệng cười nói: “Chư vị quý nữ từ nhỏ ở trong phủ học tập các loại nhạc cụ, nói vậy Thế tử phi cũng không kém bao nhiêu đi?”

“Quý phi nương nương, Vân An mới vừa kết bạn không bao lâu với vị Khương cô nương là thân muội muội của Thế tử phi, nàng từng cùng Vân An nói, Thế tử phi không chỉ có biết cầm cùng tỳ bà, ngay cả huân cùng tiêu đều biết đâu!” Diệp Vân An xảo tiếu nói.

Mặc Hoan mắt nhìn Diệp Vân An thật sâu, cũng nhịn không được nhíu mày.

Diệp Vân An lại là không chú ý tới ánh mắt của mẫu thân mình, nàng âm thầm hưng phấn.

Lần này nàng muốn hung hăng nghiền áp Khương Ấu An!

Khương Ấu An nơi nào không rõ Diệp Vân An nói lời này là có ý tứ gì.

Đem nàng phủng cao, sau đó hung hăng dẫm nàng.

“Thế tử phi, ngươi còn chờ cái gì đâu? Đi chọn một loại đi? Các cô nương khác muốn tham gia cũng mau đi chọn đi…….” Ngọc quý phi cong môi cười nói.

“Ai nha, thần phụ thiếu chút nữa quên mất, Thái Hậu nương nương, tay nha đầu Ấu An này vài ngày trước bị thương, còn bị thương tới xương tay, không thể tấu nhạc, cho nên so đấu nhạc cụ này, vẫn là không tham gia……”

Cung Ngọc Yến ha hả cười lạnh, một người hai người đều hợp vào với nhau khi dễ con dâu nàng a!

“Tùy tiện ngươi đi!” Thái Hậu nương nương nói.

“Thái Hậu, tay bị thương, còn có thể dùng miệng a! Sao không cần dùng tay, có miệng liền có thể.” Ngọc quý phi cười khanh khách nhìn về phía Cung Ngọc Yến, lại nói: “Vương phi a, lúc trước ngày sinh nhật Trưởng công chúa ấy, bổn cung nghe bệ hạ nhắc tới Thế tử phi đàn một đầu khúc, đàn đến mức làm Trưởng công chúa bật khóc, cũng rất muốn nghe đâu. Chỉ tiếc Thế tử phi tay bị thương, bất quá cũng không quan hệ, thế tử phi còn am hiểu nhạc cụ khác. Hôm nay nói cái gì cũng phải để  cho ta nghe đã tai mới được.”

Mộ chiêu nghi cùng đám người đám người Văn phu nhân vội vàng phụ họa ra tiếng: “Đúng vậy, Thế tử phi cũng không nên giấu dốt a!”

Khương Ấu An hơi nhíu mày, những người này là quyết tâm muốn bức nàng chọn một loại nhạc cụ!

“Thế tử phi yêu cầu bổn cung tới giúp ngươi chọn sao?” Ngọc quý phi hơi hơi híp mắt nhìn Khương Ấu An, cười khẽ vài tiếng.

Khương Ấu An cười nhạt: “Vậy không làm phiền Quý phi nương nương.”

Ngọc quý phi lúc này mới vừa lòng.

Thừa dịp thời điểm không ai chú ý, Cung Ngọc Yến đem Khương Ấu An đang đứng ở bên cạnh túm túm: “Ngươi biết thổi huân?”

“Biết…… Nhưng không đủ xuất sắc……”

Cung Ngọc Yến nghe vậy lập tức yên tâm: “ Không đủ xuất sắc cũng không quan hệ, chỉ cần không phải quá khó nghe là được.”

“Kia cũng không đến mức……”

“Ngươi đi lấy huân……” Cung Ngọc Yến sau khi thở dài một hơi: “Tiếp tục vì nương chiến đấu.”

Khương Ấu An: “…… Được.”

Khương Ấu An nhìn Cung Ngọc Yến ý chí chiến đấu sục sôi gia nhập đại trận doanh hát tuồng.

Mặt ngoài xem ra, bởi vì Thái Hậu nương nương không phải là mẹ ruột của Thánh Thượng, ngày thường bà lấy tu thân dưỡng tính là chủ, việc hậu cung cũng tùy ý Ngọc quý phi đi quản lý, một mực không nhúng tay, nhìn qua chính là cái loại ngươi tốt ta tốt đại gia tốt.

Nhưng Khương Ấu An xem qua sạch, mặc dù là nhảy chương xem, cũng biết Thái Hậu nương nương này đều không phải là kiểu người mặt ngoài nhìn nam tháng trôi qua.

Mà là tọa sơn quan hổ đấu, xem thần Nam Vương cùng Ngọc quý phi một đảng đấu.

Chính vì như thế, mới vừa rồi Ngọc quý phi cố ý khó xử nàng, Thái Hậu nương nương cũng không có ra tiếng.

Khương Ấu An đang muốn đi chọn nhạc cụ, Trưởng công chúa cũng lặng lẽ đi đến bên người nàng, hỏi cũng là giống nhau nói.

Sau khi biết được Khương Ấu An sẽ thổi huân, trong vui mừng cũng nhẹ nhàng thở ra.

“Hoàng Thượng giá lâm ——”

“Hoàng Thượng tới!”

“Hoàng Thượng tới ~”

Đại trận doanh, bao gồm Ngọc quý phi và phi tần hậu cung không phải sờ sờ váy của mình xem có nếp nhăn hay không, chính là vuốt vuốt lại tóc mái của mình.

“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế ——”

Giữa âm thanh hành lễ vang lên, Hoàng Thượng mang theo đại thần liên can đi vào Ngự Hoa Viên.



Khương Ấu An liếc mắt một cái liền nhìn đến thần Nam Vương cùng Mặc Phù Bạch đứng ở phía sau Thánh Thượng.

Cũng là một cái chớp mắt kia, Mặc Phù Bạch giương mắt nhìn lại.

Khóe miệng Khương Ấu An hơi cong lên, nhìn đến hai má lúm đồng tiền nhỏ bên má nàng, Mặc Phù Bạch nhướng mày.

“Vân An cầm trên tay tỳ bà làm cái gì?” Hoàng Thượng khó hiểu nói.

“Bệ hạ, các cô nương trong phủ các vị đại nhân đang muốn so đấu nhạc cụ……” Ngọc quý phi cười nói.

“Ồ, vậy trẫm tới đúng lúc a……..” Hoàng Thượng tới hứng thú.

Khương Ấu An thấy mọi người cũng sẽ không chú ý tới nàng, lui về phía sau chút, đi lấy huân.

Chỉ là trong rương gỗ không thấy huân?????

Không  chỉ là không thấy huân, phía trước còn dư lại những nhạc cụ khác đều không thấy……

Chỉ còn lại có một loại nhạc cụ dơ hề hề, cũng không biết là từ cái góc xó xỉnh nào tìm ra tới………

Những nữ nhân này, quá độc ác!

Khương Ấu An lắc đầu.

Hoàng Thượng ngồi ở bên người Thái Hậu nương nương, nhị hoàng tử ngồi ở phía dưới, sau đó Ngọc Quý Phi cùng đám phi tần hậu cung, các đại thần ở bốn phía cũng từ từ đứng ở trong.

Diệp Vân An là người đầu tiên diễn tấu, nàng còn sai người đem ghế dựa đặt ở giữa những bông hoa đang nở rộ, nửa che nở lộ, mỹ nhân cúi đầu ôm tỳ bà.

Người diễn tấu thứ hai là A Yến cô nương cũng không cam lòng yếu thế, sai thái giảm chuyển đến bàn dài, cũng chọn một góc chỗ hoa nở rộ.

Vị thứ ba, vị thứ tư đều không sai biệt lắm…… Đều tự tìm vị trí tốt nhất, rất có một loại khí thế kinh diễm toàn trường.

Chỉ có Khương Ấu An đứng ở bên người Mặc Hoan, đôi tay khoanh lại, phảng phất giống như là người xem, mà không phải người diễn tấu.

Tiếng tỳ bà cất lên, Diệp Vân An diễn tấu khúc nhạc cũng tương tự như thập diện mai phục, nhưng khí thế còn không mạnh bằng một nửa thập diện mai phục.

Nhưng kỹ xảo gì đó, xác thật là có tiến bộ.

Có thể nghĩ đến, lần đó trước mặt mọi người sau khi vả mặt Diệp Vân An, nàng là có bao nhiêu nỗ lực muốn tìm cơ hội hồi đáp.

Mỗi người chỉ cần diễn tấu một đoạn khúc, chờ sau khi bà âm của Diệp Vân An kết thúc, Hoàng Thượng vỗ tay nói: “Hay, Vân An đánh tỳ bà càng ngày càng tốt! Tiến bộ rất lớn!”

Hoàng Thái Hậu gật đầu phụ họa: “So với trước kia tiến bộ rất nhiều.”

Những người khác cũng đều bắt đầu thổi cầu vồng thí.

Vị thứ hai a Yến cô nương bắt đầu đánh đàn.

Khúc nhạc của nàng không có mạnh mẽ như Diệp Vân An, khúc nhạc thật nhu hòa, chỉ là có Diệp Vân An diễn tấu đầu tiên, tiếng đàn của A Yến cô nương cũng liền không có gì quá nổi bật.

Chờ đến vị thứ ba cùng vị thứ tư đều bắt đầu diễn tấu xong……

“Tiểu tổ tông của ta, ngươi như thế nào còn đứng ở bên người Trưởng công chúa a???” Cung Ngọc Yến mới chú ý tới con dâu của mình vẫn còn đang thoải mái thưởng thức diễn tấu của các vị quý nữ.

Tuy nói Hoàng Thượng tới, Ngọc Quý Phi cùng những yêu tinh đó sẽ thu liễm rất nhiều, nhưng nhiều người nhìn như vậy, cũng cảm giác có chút khẩn trương a!

“Nương, không vội, ta đợi lát nữa tùy tiện tìm một chỗ đứng diễn tấu là được.” Khương Ấu An cảm thấy lúc này thổi sáo cũng không tệ lắm, nhưng là so sánh với bà âm cùng Diệp Vân An, có chút kém hơn.

“Tiểu tổ tông của ta, đại thần trong triều đều tới, thời điểm ngươi thổi huân, ngàn vạn lần không thể lạc nhịp.”

“Nương, người yên tâm, ta không luống cuống.”

Cung Ngọc Yến còn muốn nói cái gì, thần Nam Vương tới câu: “Ấu An còn biết thổi huân?”

Tầm mắt Mặc Phù Bạch cũng rơi xuống trên người Khương Ấu An.

“Một lát nữa nàng sẽ thổi huân, ngươi nói nàng có thể hay không?” Cung Ngọc Yến không biết vì sao, tổng cảm thấy có loại dự cảm có điềm xấu.

Thần Nam Vương không ra tiếng.

“Huân của ngươi đâu?” Mặc Hoan phát hiện, trên tay Khương Ấu An không có nhạc cụ.

“Không……”

Tiếng sáo ngừng.

Không còn âm thanh âm nhạc nữa?

Bắt đầu từ lúc đàn hạc diễn tấu, các nhạc cụ phía sau đều là một cái kết thúc, một cái khác tiếp nối, nhưng lúc này sau khi tiếng sáo ngừng, liền không còn âm thanh nhạc cụ bắt đầu vang lên.

“Kết thúc rồi?” Hoàng Thượng hỏi.

“Không đúng a, Thế tử phi đâu? Thế tử phi còn muốn tấu nhạc đâu!” Ngọc quý phi mở to hai mắt hỏi.

Động tác tầm mắt nhất trí tìm Khương Ấu An.



Tìm được Khương Ấu An ở bên người Mặc Hoan.

“Thần phụ ở.”

Bị nhiều đôi mắt như vậy nhìn, Khương Ấu An cũng không có khiếp đảm.

Bất quá nàng không nghĩ tới nhanh như vậy liền đến phiên nàng.

“Thần phụ liền bắt đầu diễn tấu.”

Rương gỗ dư lại một kiện nhạc cụ cuối cùng, đã bị Khương Ấu An lấy lau sạch, nàng biết nhạc cụ này không có người lấy, cho nên cũng không cầm ở trên tay.

Lúc này, nàng không vội không vàng lấy ra nhạc cụ, sau đó nhìn Hoàng Thượng, Hoàng Thái Hậu cùng đám người đối diện mình trên đất trống.

Nàng không giống như những quý nữ kia, tìm chỗ có hoa nở rộ đứng. Bởi vì…….Nhạc cụ trên tay nàng thanh âm vừa ra, mỹ nhân phong cảnh cái gì cũng chưa……

“Kèn xô na???”

“Kèn xô na?”

“???”

Mặc Hoan cùng Cung Ngọc Yến kinh hô một tiếng.

Huân đâu?

Mặc Phù Bạch cũng sửng sốt.

Khương Ấu An trên tay cầm nhạc cụ là kèn xô na……

Khi Diệp Vân An nhìn rõ ràng kèn xô na trên tay Khương Ấu An, nhịn không được phốc mà cười ra tiếng.

Đám người Văn phu nhân cũng đều che miệng, che lại ý cười trên khóe miệng.

“Thần Nam Vương phủ Thế tử phi này có phải đầu óc có vấn đề hay không? Nhiều nhạc cụ như vậy không chọn, lại chọn kèn xô na?” Văn Khanh bên cạnh Văn thừa tướng khinh thường nói.

“Phu nhân, nha đầu Ấu An muốn thổi kèn xô na?” Thần Nam Vương mở to đôi mắt.

Thông thường nữ tử đều không muốn học tập kèn xô na……

Bỏ qua những ánh mắt cùng cảm xúc khác nhau từ bốn phương tám hướng đó, Khương Ấu An tay nhỏ cầm kèn xô na, má phồng lên, lại không khó coi giống như đoán trước, mà ngược lại có chút đáng yêu?

Chỉ là giây tiếp theo ——

Làm người hoàn toàn không bỏ qua được khi tiếng kèn xô na vang lên.

Hơn nữa thanh âm vừa ra, đó là nhịp điệu liên tiếp làm người vui vẻ.

Mọi người: “......”

Không phải bởi vì không dễ nghe, mà là tiết tấu kèn xô na Khương Ấu An thổi ra tới thật sự là quá vui vẻ.

Hơn nữa qua tư thế ra dáng ra hình, ở trong mắt bọn họ xem ra, chính là một tay thổi kèn xô na lão luyện a!

So với bộ dáng ưu nhã tấu đàn của các quý nữ đó, Khương Ấu An………… Quá khác biệt……

Khương Ấu An tự mình thổi đến hăng say.

Nàng thổi chính là, là một đoạn của đoạn video ngắn mà nàng đã xem trên một phần mềm Douyin, khúc nhạc tên là 《Đêm dài đằng đẵng》①

Khúc nhạc này thực sự rất vui, thời gian trước nàng thường xuyên thổi.

Kèn xô na bộ phận quá ngắn, cho nên Khương Ấu An lại thổi hai lần.

Nàng tự mình cũng là càng thổi càng nghiện.

Người nghe cũng là càng nghe càng nghiện….

Ngay cả Hoàng Thương chân cũng nhịn không đượng theo tiết tấu của kèn xô na rung rung lên.

----

Tác giả có chuyện nói:

①: 《Đêm dài đằng đẵng》①   -   DJ Tiểu Ngư Nhi. Mọi người có thể lên youtube tìm nghe.

 

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.